NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 74

- Nay hiền tế nó sang viếng thăm, tôi muốn cho hắn vật gì để tỏ tình phụ

tử, song không biết cho vật gì cho xứng, sẵn nhà có thừa con ngựa tốt, để
tôi cho rể đi đỡ chân.

Châu Đồng cười ha hả:

- Thế còn gì quí hóa cho bằng. Nhạc Phi nó đang thao luyện võ nghệ mà

thiếu con ngựa, nay lão đệ cho nó thì quả là làm một việc hợp tình, hợp
nghĩa vô cùng.

Hai ông thông gia cùng chén tạc chén thù tưởng không có gì tương đắc

cho bằng. Bỗng thấy gia đinh dắt con ngựa đến có thắng yên cương, quả là
con tuấn mã hiếm có trên đời.

Châu Đồng trỏ con ngựa bảo Nhạc Phi:

- Ngựa này là của nhạc phụ con tặng đấy, con có thích không?

Lý Xuân thấy Nhạc Phi ra vẻ thờ ơ không đáp, vội hỏi:

- Nếu con không thích con ngựa này, thì con ra ngoài chuồng, tùy con lựa

một con vừa ý.

Nhạc Phi cúi đầu tạ ơn rồi cùng gia đinh đi chọn ngựa, nhưng chàng xem

qua cả chuồng có hằng mười mấy con mập mạp mà chàng chẳng thích con
nào cả.

Chàng trở vào thưa lại:

- Những con ngựa ấy to lớn, mập mạp thật, nhưng chỉ để cho những bậc

giàu có nhàn nhã tra yên, gắn lạc cho đẹp để cưỡi đi chơi chứ không phải
loại ngựa dùng đến để xông pha nơi tên đạn, dẹp loạn phò nguy, an bang tá
quốc, dựng nên nghiệp cả, nên con không chọn được con nào ưng ý.

Lý Xuân lắc đầu, lè lưỡi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.