NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 780

Hàn Ngạn Trực lẹ tay múa cây hổ đầu thương đỡ vọt ra rồi đâm lại. Hàn

Ngạn Trực mặt đẹp như hoa, môi đỏ như son, còn Yên Tất Hiển thì đầu cọp
mắt beo tướng mạo dị kỳ, hai tướng đánh với nhau cát bụi bay mịt mù, cây
cối quanh vùng ngã lăn chật đất. Một đàng múa đao như mãnh hổ ly sơn,
một đàng múa thương như giao long xuất hải.

Hai tướng đánh nhau hơn hai mươi hiệp chưa phân thắng bại, Hàn công

tử giả thua chạy dài, Yên Tất Hiển giục ngựa đuổi theo. Đột nhiên Hàn
Công tử quay ngựa lại rút roi đánh bổ xuống nhằm trúng vai bên phải đối
phương. Yên Tất Hiển đau quá quay ngựa chạy dài, Hàn công tử giục ngựa
đuổi theo thò tay nắm giáp kéo lại, chộp bắt được vật lên ngựa chạy thẳng
về dinh.

Dương Tân đứng bên ngoài trông thấy Yên Tất Hiển bị bắt muốn xông

vào tiếp cứu, song xét võ nghệ của mình không có bao nhiêu e đánh không
lại; bằng lui binh thì ngại thiên hạ chê cười, nên cực chẳng đã phải hô quân
xô vào tiếp ứng.

Lâu la được lệnh, biết rằng xông tới không tài nào đánh nổi binh Tống

song phải tuân lệnh la hét om sòm xông tới một bước lại thụt lùi hai bước.

Hàn công tử thấy tình hình địch quân dao động nên ném Yên Tất Hiển

xuống đất hô quân trói lại dẫn về dinh còn mình thì quay ngựa lại đâm lia
đâm lịa, giết chết mấy mươi lâu la, Dương Tân biến sắc mặt toan bỏ chạy
thì Hàn công tử đã lướt tới trước mặt đâm mạnh. Dương Tân ráng sức bình
sinh vung cây Phương thiên Họa Kích đỡ, nhưng Hàn công tử đã đánh rơi
cây kích lập tức đồng thời bắt sống Dương Tân trên ngựa một cách dễ
dàng.

Lâu la thất kinh dắt nhau chạy tuốt về núi báo tin Hàn công tử liền đánh

chiêng thu binh về dinh đợi lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.