NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 864

- Gia gia chưa rõ, vì nay con đã làm tướng cho nhà Tống rồi, điều ấy thật

con không có lỗi chút nào, sao gia gia không biết cải tà qui chánh về phò
Tống để làm rạng rỡ tổ tông, xin gia gia hãy nghĩ lại.

Tào Vinh nạt lớn:

- Quân nghiệt súc, mi chẳng kể đến cha mẹ lại bội chúa cầu vinh; hãy

theo ta về chịu tội với Chúa công cho mau.

Tào Ninh nói:

- Chỉ vì lâu nay con không biết, bay giờ con đã hiểu cả rồi chứ như cha

đã làm đến chức Tiết Đạt sứ lại đành phản chúa đi đầu quân giặc, sao chẳng
học theo Lục Đăng, Trương Thúc Dạ, Lý Nhược Thủy, Nhạc Phi, Hàn Thế
Trung, một lòng vì nước lại nỡ dâng trọn Hoàng Hà đi đầu quân Kim để
cho Nhị Đế ngồi dưới giếng dòm trời thì lòng dạ nào đành vậy? Làm dân
không biết nước nhà làm tôi không biết thờ chúa thì có khác nào loài cầm
thú, nếu cha không nghe lời con, xin hãy về đi chớ nói chi nhiều lời vô ích.

Tào Vinh cả giận mắng:

- Loài súc sinh, sao mi dám buông lời vô lễ như vậy?

Vừa nói giục ngựa vung thương đến đâm Tào Ninh; lúc ấy Tào Ninh

cũng nóng nảy dằn lòng không được nên đâm sơ một thương chẳng dè
trúng ngay yếu huyệt, Tào Vinh chết ngay tại chỗ. Tào Ninh sai quân
khiêng Tào Vinh đem về dinh Nhạc Nguyên soái chờ lệnh.

Nhạc Nguyên soái thấy thế kinh hãi vội nói:

- Nếu cha ngươi không chịu về đầu thú thì thôi cớ sao ngươi lại nhẫn tâm

giết chết cha mình như vậy thì còn gì là luân thường đạo nghĩa? Thế thì bẩn
soái chẳng dám dùng ngươi, ngươi hãy đi đâu thì đi mặc ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.