NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 888

- Hỡi tiểu Man vương, hãy dừng tay lại, ta có chuyện muốn tỏ cùng

ngươi.

Hắc Man Long nói:

Nếu ngươi xét thấy mình không đủ sức thì chịu thua cho rồi còn muốn

nói gì nữa?

Nhạc Vân mỉm cười nói:

- Ta đánh với ngươi đã quá nửa ngày, cũng thừa biết tài nghệ của nhau

rồi, lẽ nào ta lại sợ ngươi? Hơn nữa nơi trướng hạ của gia gia ta thiếu chi
hùng binh mãnh tướng, thậm chí Kim Phiên hơn sáu mươi vạn còn phải
thua liểng xiểng huống hồ một mình ngươi thống lãnh một cõi Vân Nam lẽ
ra phải đem quân đến giúp Triều đình mới phải, sao lại vô cớ đánh nhau với
ta, dẫu ngươi có giết được ta đi nữa cũng không chiếm được Trung
Nguyên, trái lại ta giết ngươi thì cái chết của ngươi thật là đáng tiếc, nói
tóm lại cuộc giao phong giữa ta và ngươi không có lợi tý nào cả. Vì thế ta
dụ ngươi vào nơi vắng vẻ này lấy tình nghĩa hơn thiệt nói cho ngươi nghe,
chớ nên gây thù kết hận làm gì cho nhọc sức.

Hắc Man Long nói:

- Triều đình đã biết cậu ta là Tổng Lãnh Vân Nam sao mấy năm nay

không đến phong vương cho cậu ta?

Nhạc Vân đáp:

- Chỉ vì ngươi không rõ đó thôi, trải mấy năm qua quốc sự gian nan, Nhị

Đế bị giam cầm nơi Phiên quốc, nay Chúa thượng được ngựa đất đưa qua
sông nhưng lại bị Ngột Truất đem quân xâm lấn Trung Nguyên gây nạn
binh đao mấy năm trời có rảnh đâu được để phong vương cho cậu ngươi?
Còn ngươi quả là một người hào kiệt trong thế gian, ta nghe danh đã lâu,
nay đặng gặp mặt nhau đây thật là vạn hạnh cho ta, ý ta muốn kết làm anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.