NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 893

Thường ngày ta đối với ai cũng chỉ dùng đức cảm hóa mọi người, còn

việc trừng phạt chỉ là bất đắc dĩ thôi, nếu không vậy sao Vương Tá chịu
chặt tay vào trại địch đem lại thắng lợi cho ta. Huống chi ta là chúa soái
dẫu có đánh phạt ngươi bấy nhiêu cũng chưa phải là mối thù lớn, sao ngươi
lại nuôi dưỡng trong người tấm lòng nham hiểm vậy? Tuy thế, hôm nay ta
gọi ngươi vào đây cũng không phải là muốn sát hại ngươi mà để cho ngươi
một phong thư, nội trong đêm nay ngươi phải lập tức đi đầu hậu quân đô
đốc Vương Tuấn, vì ta nhắm chỉ có người ấy mới hợp lý tưởng của ngươi.
Hãy đi cho mau, nếu để đến sáng mai, chư tướng hay ắt mạng ngươi không
còn.

Thích Phương nghe Nhạc Nguyên soái nói một hồi

không biết dùng lời lẽ chi đáp lại, cứ việc cúi đầu lặng

lẽ rồi tiếp lấy phong thư tạ ơn lui ra.

Thích Phương về dinh gom góp tiền bạc rồi lên ngựa thoát ra khỏi dinh,

chẳng may gặp phải Ngưu Cao đón lại trợn mắt hỏi:

- Đêm hôm tăm tối ngươi lại lén đi đâu?

Thích Phương nói:

- Tôi vâng lệnh Nguyên soái đi phục dịch quan hậu quân Đô đốc Vương

lão gia, nếu tướng quân không tin hãy xem thư của Nguyên soái đây thì rõ.

Ngưu Cao cau mày nghĩ thầm: "Ta vừa thấy hắn đi ra ngoài dinh rồi một

lát hắn lại trở về trông ra vẻ lén lút. Chẳng bao lâu lại thấy Nguyên soái
nằm trên lưng ngựa do Trương Bảo đưa về. Xét sự việc này chắc hắn có
hành động bất lương gì đây chớ chẳng không. Bây giờ nếu để nó đi đầu tên
gian thần ấy thì bất tiện thêm nữa".

Nghĩ đoạn, Ngưu Cao nạt lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.