NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 92

Mấy anh em đi dọc đường nói nói, cười cười, chỉ có Nhạc Phi sắc mặt

buồn bã vì chàng nghĩ thầm:

- Ông bà ta ở huyện Thang Âm, ta phải phiêu bạt mười mấy năm ở xứ

người.

Chàng càng nghĩ càng đau lòng, nước mắt nhỏ ròng ròng.

Vừa bước vào thành Tương Châu, Nhạc Phi đã thấy một cửa tiệm phía

trước có đề hàng chữ mạ vàng: :Giang Chấn Tử An Ngự Khánh Thương
Điếm”.

Bọn Nhạc Phi gò cương lại rồi xuống ngựa bước vào.

Chủ tiệm Giang Chấn Tử từ trong chạy ra niềm nở đón mời, bọn gia

nhân kẻ xách hộ hành lý, kẻ dắt ngựa, riêng phần ông ta thì dắt năm anh em
Nhạc Phi lên lầu dùng cơm.

Nhạc Phi hỏi Chấn Tử:

- Bây giờ là mấy giờ rồi?

- Thưa, bây giờ đã đúng giờ ngọ.

Nhạc Phi suy nghĩ giây lâu rồi lẩm bẩm:

- Thổi để mai đi cũng được.

Chấn Tử tò mò hỏi:

- Chẳng hay chư vị định đi đâu mà có ý gấp vậy?

Nhạc Phi đáp:

- Có thư gửi đến huyện này, do ta mang đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.