NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 961

Chúng tăng nói: Làm người ở đời như hoa trong kính, như trăng dưới

nước, thoạt còn, thoạt mất không biết chừng. Chúng tôi ở lại núi Kim San
này thường trông thấy những thuyền bè qua lại, có chiếc nào không vì danh
lợi đâu? Nhưng chiếc thuyền nào cũng bềnh bồng trên sự hiểm nguy, thế
mà không ai biết nổi, phú quí vinh hoa chẳng qua là giấc chiêm bao.

Hà Lập nghe nói thấm thía gật đều khen phải rồi xuống thuyền trở qua

Kinh Khẩu, lên bờ đi thẳng lên Lâm An đợi lệnh.

Nói về Nhạc phu nhân ngày kia đang lúc rảnh việc nói chuyện với dâu,

một bên có vợ Trương Bảo ngồi nghe. Nhạc phu nhân nói:

- Từ ngày hai trẻ đi xuống Lâm An đến nay đã hơn một tháng, sau đó

Trương Bảo đi thám thính cũng đều biệt vô âm tín, khiến lòng ta không an,
tâm thần hoảng hốt. Hồi hôm ta nằm chiêm bao thấy Nhạc Nguyên soái về
đây trên tay cầm một viên ngọc oan ương, không biết điềm chiêm bao ấy
lành dữ thế nào?

Ngân Bình tiểu thư cũng xen vào nói:

- Hồi hôm con cũng nằm chiêm bao thấy đại huynh con cùng Trương

tướng quân mỗi người ôm một khúc cây về không biết điềm chiêm bao ấy
tốt xấu thế nào?

Phu nhân lại nói:

- Linh tính cho mẹ biết, cha và anh con chắc có điều bất tường nên mới

khiến mẹ con ta sinh lòng sợ sệt, vậy nay phải sai Nhạc An lập tức đi thỉnh
ông thầy đoán mộng về đây, để ông ta bàn thử chiêm bao ấy dữ lành cho
biết.

Nói rồi sai a hoàn ra bảo Nhạc An đi rước thầy đoán mộng. Chẳng bao

lâu Nhạc An mời một vị sư bà đến ra mắt Nhạc phu nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.