NHẮM MẮT THẤY PARIS - Trang 153

trong ánh vàng mờ ảo của chiếc đèn ngủ. Cuối cùng, Mai đứng dậy ra mở
cửa sổ. Bình minh rồi, những ánh nắng đầu tiên trong ngày đang len đến
nhẹ nhàng. Kinh thành thời trang vào buổi ban mai thật hiền hoà và trong
lành. Mai hít căng lồng ngực mùi hương thiên nhiên trong lành của cỏ cây,
ngòn ngọt, thanh mát.
-Gần một năm nay ở Paris tui cũng hay ngắm mặt trời lên một mình! Tui
cũng sợ cô đơn! Giờ ở Milan có bà ngắm chung …
-Bà chưa bao giờ biết cô đơn - Hường rút thuốc ra hút, giọng gay gắt – Bà
chỉ ở một mình, và được biết bao người thương mến!
Mai không muốn tranh luận thêm. Cô thật sự sợ hãi mỗi khi Hường tức
giận, rồi thầm trách sao mình quá yếu bóng vía.
-Mai! Sao bà không thắc mắc? - Hường tiếp tục giận dữ - Bà nghe đồn tui
có bầu mà, sao bụng tui phẳng lì chứ?
-Bà nói Tập đoàn ép bà phá thai? – Mai cảm nhận điều gì đó gian dối đã
xảy ra – Không phải sao?
-Tui nói vậy hả? - Hường chợt khựng người – Thì cũng gần giống như vậy.
Bà không thắc mắc gì thêm sao?
-Tất cả những việc bà làm – Mai thú nhận chân thành – Tui không hề dám
thắc mắc. Tôi không đủ thủ đoạn để hiểu lòng dạ kẻ thủ đoạn. Tôi không đủ
tiểu nhân để hiểu sự thâm độc của kể tiểu nhân.
Tuyết Hường đáp lại những lời khinh khi bằng một tràng cười có phần man
dại. Mai thở dài ngao ngán tự hỏi: Khi nào con nhỏ này mới tha cho mình?


*

Email Lan gởi cho Mai

Subject: Giựt gân

Chị ơi, em đang ở sân bay Milan, chờ bay về Paris. Tranh thủ lúc Pink
Lady dạo quanh sân bay shopping, em viết cho chị nè. Chắc chị thắc mắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.