NHẮM MẮT THẤY PARIS - Trang 173

Dương Thụy

Nhắm mắt thấy Paris

Chương 21

Lời đe dọa để lại

Tháng bảy, thời điểm cuối xuân đầu hè, nắng vàng chói chang nhuộm nâu
làn da trắng tái của dân Paris. Người ta mặc áo không tay ra đường, những
mong tận dụng mặt trời giúp mình có một làn da mạnh khỏe. Paris thơm
nồng nàn mùi hoa dại mọc xum xuê, ngan ngát, ngọt ngào, nồng ấm. Mai
vui lây nhìn dân Paris sung sướng trong ánh nắng rực rỡ. Cô đội một cái
nón rộng vành màu vàng rơm, mặc áo đầm chấm bi rất thời trang, hòa vào
dòng nhân viên túa vào công viên Bercy tìm chỗ nghỉ trưa. Bình thường
người ta ăn trưa trong căn-tin công ty, nhưng ngày hè họ thích tự đem theo
một suất ăn nho nhỏ. Công viên Bercy nằm gần một loạt các cao ốc văn
phòng, cây xanh phủ rợp mát mẻ, những chiếc hồ nhân tạo phun nước ngọt
ngào, những bông hoa thơm ngát đủ mọi sắc màu tha hồ khoe sắc. Mùi
hương thanh mát của trái việt quất dại tỏa ra phảng phất trong không khi
thoáng đãng. Mai ngồi xuống một gốc cây liễu mọc bên hồ, giở lấy hộp
cơm nguội được rắc chà bông. Cô ăn từng muỗng ngon lành. Không hiểu
sao dạo này Mai thèm đồ ăn Việt nam và ý thức mình là một người Việt
nam chỉ đang ở trọ Paris.
- Aôo – Mai hớp một ngụm nước – Bà hả? Tui đang ăn trưa một mình trong
công viên Bercy.
- Tui muốn gặp bà trước khi rời Paris – Giọng Tuyết Hường xa xăm – Tui
vừa quyết định và đã mua vé máy bay. Tối nay bay về Việt nam.
- Sao tự nhiên gấp vậy? – Mai bất ngờ - Vậy ra công viêc Bercy đi. Bà vào
bằng lối từ đường Francois Truffaut. Tui ngồi ở chỗ vườn hồng, ngay hồ
liễu.
- Tui đến liền – Giọng Tuyết Hường có vẻ mừng – Tui cũng đang ở ngay
câu Simone De Beauvaiss gần đó.

Mai cúp máy, tự nhiên không nuốt tiếp được nữa. Cô thấy mình phấn khích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.