NHẮM MẮT THẤY PARIS - Trang 28

nào cũng phải nhốt mình trong các khách sạn năm sao, Daniel thở dài ước
mình có thể sống chậm lại, để ít ra còn chút thời giờ nhìn ngắm bầu trời
thành phố trước khi kết thúc một ngày dài hội họp.

Thang máy đột ngột mở cửa. Mai bước ra hấp tấp sau khi gơi tay lên tạm
biệt Louis đang đứng lại chờ lên tiếp tầng trên. Cô lúng túng nhận ra Daniel
đang đứng một mình bên khung cửa sổ.
- Hong Kong ban đêm nhìn cũng không tệ - Anh bắt chuyện - Phải vậy
không ?- ---- Vâng ... – Mai bối rối – Anh không mệt sao ? Buổi tiệc kéo
dài quá.
- Có chứ ! Nhưng mấy ngày qua hội họp liên miên, chúng ta không có chút
thời giờ để ngắm Hong Kong.
- Anh không ra ngoài sao ? – Mai rụt rè – Tôi có đi dạo một chút.

Daniel im lặng, mỉm cười lúng túng không biết phải nói gì. Mai tiến đến
cửa sổ cùng ngắm trời đêm với anh nhưng tim cô đang đập loạn nhịp. Hai
người không thể đứng lâu hơn nên cuối cùng cũng đi chung hành lang dài
về phòng. Daniel muốn nói Mai rất có năng lục và chắc chắn sẽ gặp được
nhiều cơ hội để phát triển sự nghiệp. Nhưng cô vẫn giữ thái độ e dè, khác
hẳn lúc cô hát hò dạn dĩ mới vừa lúc nãy thôi.
- Tạm biệt Mai – cuối cùng Daniel cũng lên tiếng khi đứng trước cửa phòng
– Tôi đã gọi điện kể về hội nghị này cho tổng giám đốc của cô ở Việt Nam.
Chúc cô ngày mai thượng lộ bình an. Và chúc ngủ ngon.
- Cám ơn anh – Mai cười gượng mở cửa dợm bước vào – Chúc anh ngủ
ngon.

Mai đóng cửa lại thở dài, người sếp vùng này có một vẻ gì đó rấ khác lạ.
Anh làm ra vẻ hoà đồng nhưng không thể nhập hẳn vào cuộc chơi. Cô thay
đồ bước vào phòng tắm mở vòi hoa sen. Vào lúc đầu tóc Mai đầy bọt xà
phòng và dòng nước ấm đang làm cơ thể cô thư giãn tối đa, tiếng chuông
điện thoại đột ngột ré lên. Mai lật đật bước ra khỏi bồn, với tay bắt lấy điện
thoại treo sát bên. Ai lại gọi vào lúc nửa đêm thế này ? Một linh cảm xấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.