NHẮM MẮT THẤY PARIS - Trang 69

vì không ở lại phi trường chờ Mai được. « Tôi phải đi đón con từ nhà
chồng cũ ở tỉnh. Tôi không thể để đứa bé năm tuổi chờ một mình ngoài ga
nên ... Tôi hy vọng cô biết cách gọi taxi đến một khách sạn nào đó. Cô nói
được tiếng Pháp trôi chảy mà. Tôi tin cô xoay sở được. Dù sao, tôi cũng xin
lỗi nhiều ». Mai cười xòa, đêm qua cô đã trách móc Sophie thật gay gắt.
Nhưng giờ nghe xin lỗi tới tấp, mọi phiền muộn trôi đi hết.
Bà Christine hấp tấp quàng khăn, hối Mai khẩn trương ra phố. Hai bác cháu
đi bộ một quãng thì đến khu chợ trời ngày cuối tuần. Chợ trời là nơi người
ta chỉ bán đồ đã dùng qua, giá rẻ như cho và có thể tìm những món hàng
độc nhất vô nhị. Người ta bán đồ cũ rích từ thời vua Louis mười sáu, thời
chiến tranh thế giới và cả đồ mới toanh từ mùa hè vừa qua.
- Cháu xem kìa, một chiếc đồng hồ « made in China » giá hai euros – bà
Christine cầm lên một món hàng, mắt sáng rỡ - Cháu mua không ?
- Cháu không cần đồng hồ - Mai rụt vai từ chối – Đồng hồ cháu mua cả tá
hồi đi công tác ở mấy nước châu Á.
- Cháu không có dáng vẻ một nữ doanh nhân – Bà Christine sực nhớ Mai sẽ
làm việc trong L’Aurore lừng lẫy – Cái vẻ rụt rè cả thẹn này không thích
hợp trong những công ty lớn, lại chuyên ngành mỹ phẩm sang trọng. Phải
thay đổi phong cách ngay !
- Thay đổi cái gì ? – Mai phật Ý – Ba năm nay cháy đã làm mananager ở
L’Aurore vn ! Cháu đã có phong cách manager ...
- Ao quần của cháu ... – Bà Christine chắc lưỡi – Xin lỗi nói thật lòng,
giống ... nùi giẻ quá !
- Sao ? – Mai há hốc

***

Email bà Christine gởi Lan

Subject: Tin từ Paris

Cô bé Mai mà cháu giới thiệu đã xuất hiện. Bác nghĩ chắc nó đã email

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.