NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 226

“Mấy xác chết được phát hiện trong rừng. Hai năm qua có ba cái xác, chắc

vậy. Mới vài tháng trước còn tìm thấy một cô gái. Chạy trốn, người ta đoán
thế. Khó nói lắm vì cô ta thối rữa hết cả rồi.”

“Ông đúng là một người bán hàng bá đạo đấy.”
Ông ta bật cười. “Ừm, tôi chỉ nói với ai không phải khách mua thôi.”
Jessica đương nhiên biết chuyện về mấy cái xác. Cảnh sát chưa bắt được

kẻ sát nhân, nhưng quan điểm chung là tên tâm thần ấy đã tóm được thêm
một cô gái trẻ nữa, cô gái xấu số chưa được tìm ra.

Kathy Culver.
Liệu số phận của Kathy có đơn giản và khủng khiếp đến vậy không? Con

bé có phải một nạn nhân khác của tên tâm thần tùy hứng không, như cách
mọi người nghĩ?

Không, Jessica tự nhủ. Quá nhiều lỗ hổng.
“Khi tôi còn là một đứa trẻ lớn lên quanh đây,” Tom nói, “những khu rừng

này tràn ngập truyền thuyết. Các cụ kể có một người tay móc sống ở đây,
từng bắt cóc những thằng bé hư và moi ruột chúng bằng cái móc đó.”

“Hay ghê.”
“Đôi khi tôi tự hỏi hắn ta có chuyển mục tiêu sang các thiếu nữ không.”
Jessica không nói gì.
“Hắn ta từng được gọi là Bác sĩ Móc đấy,” ông ta nói tiếp.
“Gì cơ?”
“Bác sĩ Móc. Tất cả chúng tôi đều gọi hắn ta như thế.”
“Không phải là ca sĩ

*

đó à?” cô hỏi.

“Gì cơ?”
“Thôi bỏ đi.”
Họ lái xe cách xa nền văn minh thêm chừng hai cây nữa. “Ngôi nhà kia

kìa,” Tom nói. “Trên kia sau rặng cây.”

Đó là một cabin gỗ nhỏ với khoảng hiên trước thoáng rộng.
“Thô sơ nhỉ?”
Dùng tính từ đổ nát thì thích hợp hơn. Jessica xem xét khoảng hiên, nhưng

chẳng có người nhà quê móm xều nào chơi song tấu bao giờ cả.

“Bố tôi có nói sao ông ấy lại thuê cabin này không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.