NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 341

“Sao lại thế có thể đi về chứ! Không phải nói là chỉ đứng ở ngoài cửa

cho thông khí thôi sao?”

“Tớ cũng không biết nữa…… Cậu ấy chỉ nói mỗi câu này, phải trả lời

cậu ấy ra sao?”

“Thì bảo—— haizzz, quên đi, về thì về thôi, có lẽ có việc.”

Bì Ché nói một hồi, bỗng chợt cảm thấy bên cạnh mình đang có một

ánh mắt. Quay đầu qua, gặp ngay đôi mắt đen láy của Hứa Huy đang nhìn
thẳng vào mình. Bì Ché chấn động toàn thân, buột miệng:

“Cậu chủ có chuyện gì?”

Hứa Huy cười, giọng nói dịu dàng, “Đừng gọi tôi như thế.”

Bì Ché: “Vậy xưng hô thế nào?”

“Tên tôi là Hứa Huy, các cô cứ gọi tôi là Huy.”

Huy nghe có vẻ gần gũi hơn “cậu chủ,” Bì Ché bị nụ cười của Hứa

Huy làm cho tâm tình phơi phới, nói: “Huy, vừa rồi lúc cậu vừa từ ngoài
cửa bước vào, có trông thấy một cô nữ sinh, lúc đó chắc cô ấy còn chưa đi.
Đó là Trưởng Phòng của bọn tớ, bọn tớ cùng nhau đến đấy, vốn là cùng
nhau bàn bạc, kết quả không biết sao cô ấy lại ——“

“Tôi trông thấy rồi.” Hứa Huy nói.

Tôn Ngọc Hà ở một bên lại đốt thêm điếu thuốc.

Hứa Huy bảo: “Các cô trình bày chuyện vừa rồi lại cho tôi thêm một

lần nữa đi.”

Nửa tiếng sau đó, ba người Bì Ché vui vẻ mãn nguyện quay về trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.