NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 380

Thật ra cô đã từng xin lỗi, trong cái đêm giao thừa pháo hoa đầy trời

kia, nhưng bây giờ đều không quan trọng nữa rồi.

“Xin lỗi.” Cô biết là vô hiệu, nhưng cũng chỉ có thể nói như vậy.

Hứa Huy vứt thuốc, đứng dậy toan đi.

“Hứa Huy.”

Cậu ngoái đầu, đợi cô nói.

Bạch Lộ vốn định khuyên một câu, bảo cậu đừng nát rượu, nhưng một

khắc trước khi lên tiếng, cô lại không biết mình nên lấy giọng điệu và thân
phận gì để nói ra câu đó.

Khi còn bé ở trường mẫu giáo, cô giáo đã từng kể câu chuyện cổ tích

“Chú Bé Chăn Cừu,” nhẹ nhàng răn dạy bọn trẻ về cái đáng sợ một khi mất
đi sự tin tưởng.

Không có sự tin tưởng, có thật lòng cũng không đáng một xu, có nói

bao nhiêu cũng chỉ tăng thêm ngờ vực, chuốc thêm mỉa mai.

Bạch Lộ nuốt xuống lời muốn nói.

“Thứ Bảy lớp của bọn mình ăn liên hoan bên quán của cậu, Hoàng

Tâm Oánh nói có thể sẽ cần mượn dụng cụ nhà bếp.”

Hứa Huy gật đầu, “Biết rồi.”

Xoay người rời đi, tay tuỳ ý đút vào trong túi quần.

Bờ vai của cậu gầy gò, bóng lưng đơn bạc, Bạch Lộ cứ nhìn mãi, bỗng

nhiên có một giây kích động, đứng bật dậy, gào to lên một tiếng với cậu:

“Hứa Huy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.