NHẬT KÝ CÔNG CHÚA - Trang 115

Tại sao mấy chuyện kiểu đó không bao giờ xảy ra với mình nhỉ?





Thứ Tư, ngày 14 tháng 10, phòng tự học
Chuyện với Lilly vẫn vậy. Chú Lars nói sẽ tiết kiệm được khối thời gian
nếu lái xe thẳng tới trường mà không ghé qua nhà Lilly mỗi ngày. Chú ý
nói cũng đúng.
Không khí ở trường hôm nay có vẻ là lạ. Mấy người vẫn thường tụ tập
ngoài bãi cỏ buôn chuyện và hút thuốc tự dưng hôm nay quây lại thành
nhóm lúi húi đọc cái gì đó. Chắc bố của ai đó trong trường vừa mới bị bắt
về tội rửa tiền. Các phụ huynh trước khi làm chuyện phi pháp đáng ra phải
cân nhắc xem con mình sẽ ra sao khi họ bị bắt chứ.
Nếu mình là Chelsea Clinton chắc mình sẽ đổi tên và chuyển tới sống ở
Iceland.
Mình đi thẳng vào trong trường, tỏ ra chẳng hề quan tâm đến mấy chuyện
tầm phào đó. Có một nhóm người cứ nhìn mình chằm chằm. Anh Micheal
nói đúng thật: vụ mình ném que kem vào người Lana đúng là đã đồn khắp
trường. Nếu không sao mọi người nhìn mình chằm chằm như vậy? Hay là
tóc mình hôm nay lại xù tung lên? Nhưng mình đã kiềm tra kĩ rồi mà, đâu
có bị xù đâu.
Lúc mình bước vào toilet nữ gặp mấy đứa đang đi ra, vừa đi vừa rúc rích
cười như bị đứt dây cót vậy.
Nhiều lúc mình chỉ ước sống trên đảo hoang. Thật đây. Ở nơi nào mà trong
bán kính vài trăm dặm không có một bóng người, chỉ có mình với đại
dương, bờ cát trắng và một cây dừa.
Nếu có thêm cái TV 37 inch cùng cái ăng ten chảo và máy điện tử Sony
nữa thì càng tốt, phòng khi mình thấy chán.
Một vài sự thật không ai biết, ngoài mình:
1. Câu hỏi mình thường được nhận nhất tại trường Albert Einstein là "Cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.