“Con định thành lập một chi nhánh ở miền Nam, cho nên con mới định
đi công tác, chuyện này cha cũng đồng ý rồi.” Cao Kỳ Lãng kéo cha mình
xuống nước nói.
Hoa Vi Vi vẫn ăn cơm của mình, cũng không đưa ra ý kiến, chuyện công
việc luôn luôn không có quan hệ gì với cô, cô cũng không tiện tham dự.
Mẹ Cao cũng rất suy nghĩ lqd cho Hoa Vi Vi, “Nếu như con định đến
miền Nam, vậy dẫn theo Vi Vi, hai người các con cùng đi, ngoài công việc
còn có thể vui chơi một chút.”
Phản ứng đầu tiên của Hoa Vi Vi chính là từ chối, “Con không đi, anh
Kỳ Lãng phải đi làm việc, con đi theo ngược lại phiền toái.”
Cao Kỳ Lãng khó chịu khi cô lại lập tức từ chối, chẳng lẽ cùng anh đi
miền Nam không tốt sao?
“Vi Vi, ngoại trừ từ chối chẳng lẽ con không có thỏa hiệp sao? Dù sao
cũng cùng đi với Kỳ Lãng, có quan hệ gì? Coi như đi chơi một chuyến,
không có chuyện gì.” Mẹ Cao không cho phép cô từ chối, dù sao nếu
chuyện đã nói rồi, chính là quyết định.
Hoa Vi Vi cau mày, chính xác, từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ câu đầu tiên
của mình luôn là từ chối, nhưng nếu như mình không từ chối, còn có thể
làm sao?
Sau khi giúp mẹ Cao rửa chén, Hoa Vi Vi lập tức trở về phòng, Cao Kỳ
Lãng xuất hiện trước cửa phòng cô, kể từ sau ngày đó, giữa hai người vẫn
tràn ngập một không khí ngột ngạt, bọn họ vốn không thể có cách nào
chung đụng giống như trước kia.