NHẬT KÝ XIZ - Trang 149

làng tắt điện đóng cửa ngủ hết, sót lại vài nhà, chắc là chuẩn bị
hàng mai đi chợ sớm.

Hỏi anh, đêm nay em ngủ đâu đây? Anh chỉ cái phản kê ngoài

hiên bảo, đó, nằm đó mà ngủ cho… mát. Mình ậm ừ sao cũng được.
Vợ anh vứt cho mình cái gối mốc đen và quả chăn bông thoang
thoảng hương đếch gì í, nhưng nhất quyết không phải hương
thơm. Ghê quá, mình phải cởi áo khoác lót dưới ngực cho đỡ ngạt
mũi.

Lơ mơ ngủ lúc nào không biết, 3 giờ sáng tỉnh dậy đi tè. Xong

ngồi trong màn ngó ra vườn. Mưa rớt lộp độp trên tàu cọ, mưa ràn
rạt trên mái tôn theo từng trận gió. Dế kêu lích rích, gà gáy đếch
biết canh mấy nữa. Mùi rơm mục lẫn trong mùi hoa cau man mác.
Mịa, tự nhiên buồn thối cả ruột. Mình đang ở đâu thế này? Sao cô
độc đến mức này?

5 rưỡi sáng. Xỏ giày, mặc quần áo, vuốt lại quả tóc bê bết, chào

anh chị thằng em về cái đã. Anh nài nỉ ở lại ăn lòng nóng. Mình
bảo để khi khác, giờ em về. Hai vợ chồng ông anh nhìn nhau, chắc
lo mình tự ái, mình dỗi cái chi đó chăng?

Đường làng hãy còn mờ mịt. Lác đác người đi chợ sớm. Lạnh run

người… Thôi chào nhé anh về, ở lại đây thêm một ngày nữa chắc
phát điên lên mất.

Vì buồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.