NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 105

Đồ ăn và rượu khiến Trương Thắng hết hồn, cũng may trở về có Giám

đốc Từ chi trả, nghĩ thầm: “Hôm nay mình cũng nếm thử xem rượu Ngũ
Lương này mùi vị như thế nào.” Liền hào sảng cười nói:

- Chủ tịch xã Cổ thật là rộng lượng, hôm nay tôi liền liều mình bồi

quân tử, nhất định khiến cho ông và các vị lãnh đạo đây uống vừa lòng.

Một cán bộ xã yêu cầu vài con “Thất thất lang”, phân phát một chút,

trong gian phòng lập tức “chướng khí mù mịt”. Các món ăn đều rất đắt tiền,
Trương Thắng còn không thể nhớ hết được tên các món này, tóm lại là hải
sâm, cá muối, vi cá…. Trong mắt tất cả các cán bộ xã này đều là món ăn
cực phẩm.

Trương Thắng lại không lòng dạ nào nhấm nháp mĩ vị, trong lòng hắn

sốt ruột đi vào chính đề, đây cũng là tật xấu của đại đa số thanh niên, thiếu
kiên nhẫn. Nhưng đám người Chủ tịch xã Cổ vẫn đang trò chuyện vui vẻ,
hết nói chuyện nhà lại bàn đến chuyện phụ nữ, tuyệt không nói đến chuyện
đất đai. Mà Giám đốc Từ vẫn ngồi vững như Thái Sơn, cùng bọn họ nói
nhăng nói cuội, căn bản không nóng nảy đề cập đến chuyện mua đất.

Ông nhìn ra Trương Thắng có chút nôn nóng, khi ánh mắt hai người

gặp nhau, giống như có thâm ý nhìn hắn một cái, hơi hơi giơ chén rượu,
Trương Thắng giật mình, tự biết kinh nghiệm quan trường, thương trường
so với lão tiền bối này còn kém quá xa. Giám đốc Từ hiện nay không đề
cập tới, nhất định là đã định liệu trước, liền cũng yên tâm ăn uống tiếp.

Những người này thật là sâu rượu a, đã gần tới mười giờ, ba bình rượu

Ngũ Lương đã sạch sẽ. Bình thường Trương Thắng uống rượu trắng thấy
tửu lượng của mình cũng không tệ, giờ phút này so sánh với bọn họ, thật là
mặt vàng như đất. Kia không phải là bụng, là thùng nước vo gạo thì đúng
hơn, chén đến rượu cạn, mặt không đổi sắc, cảm giác như vài lần mời
trước, bọn họ vẫn còn che giấu khả năng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.