NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 234

Từ Hải Sinh cất bản hiệp nghị, vỗ vai Trương Thắng như cười như

không nói:

- Chú em, ánh mắt của chú thật biết nhìn xa trông rộng. Hậu sinh khả

úy. Hậu sinh khả úy.

Trương Thắng vừa rời khỏi thì Từ Hải Sinh ánh mắt liền âm độc.

Giữ lại để tăng giá trị? Ông ta làm sao mà không biết đạo lý này.

Nhưng Từ Hải Sinh không phải là người kiếm tiền theo quy củ. Ông ta nghĩ
muốn kiếm tiền thì làm gì cần dùng phương pháp như vậy chứ? Trong mắt
của ông ta, thật sự là ngại chậm.

Vào lúc này, mấu chốt của việc kinh doanh, thời gian chính là cơ hội.

Ông ta và một số bạn bè của mình đã dùng vòng tròn doanh nghiệp nhà
nước, âm thầm vận tác, khiến cho đám tư bản như ông ta giống như quả
cầu tuyết, không ngừng tăng trưởng. Nhưng do chiến tuyến rải quá dài, tài
chính sẽ có nguy cơ bị gãy. Ông ta vốn tính toán lợi dụng mảnh đất này để
làm vốn, mau chóng đem nó chuyển hóa thành tài chính để tiếp tục đầu tư
vào những thứ khác. Nhưng Trương Thắng đã hoàn toàn phá hủy ý tưởng
của ông.

"Làm sao bây giờ? Tên tiểu tử này rất có nghĩa khí, biến báo nhanh,

chẳng khác nào viên ngọc thô chưa được mài giũa. Nếu dạy dỗ tốt thì có
thể thành tài. Nhưng trong khoảng thời gian kết giao này, có thể thấy được
hắn là một người tính nguyên tắc quá mạnh mẽ. Chung quy không phải là
người có thể nói được. Dạy dỗ thì được nhưng làm cộng sự thì...khó!"

Từ Hải Sinh nhả ra một ngụm khó, mày cau lại, ánh mắt lóe lên sự

không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.