NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 259

Từ Hải Sinh yên lặng nhìn hắn, ánh mắt mơ hồ lóe ra, không biết là

đang có chủ ý gì.

Trương Thắng bị ánh mắt cổ quái của ông ta làm cho hơi sợ hãi một

chút, liền nói:

- Anh Từ, anh...nhìn tôi như vậy làm gì?

Từ Hải Sinh sờ cằm, bỗng nhiên cười rất quái dị:

- Tôi suy nghĩ, cậu muốn trở thành Chủ tịch hội đồng quản trị một

doanh nghiệp thì sẽ thành cái dạng gì.

Trương Thắng chấn động, thất thanh nói:

- Chủ tịch Hội đồng quản trị?

Từ Hải Sinh hỏi:

- Như thế nào? Có hứng thú làm hay không?

Trương Thắng giật mình, nói:

- Tôi hiện tại nào có tiền mà làm chứ? Nói sau, tôi cũng không có bản

lãnh đó.

Từ Hải Sinh thản nhiên nói:

- Không ai trời sinh ra lại biết làm cái gì? Ai mà không phải học chứ?

Chu Nguyên Chương chỉ là một đứa trẻ chăn trâu, nhưng lại là một Hoàng
đế không tồi. Hiện tại, những hạng ông chủ lớn mang điện thoại di động đi
đầy đường, hóa ra đều là người nào chứ? Có mấy người là học đại học ra?
Một lớp người quê mùa, chứ có phải Vương hầu, Tướng quân gì đâu. Cậu
ngay cả dã tâm làm ông chủ cũng không có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.