NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 271

- Ừ, ừ, để tôi thay quần áo!

Từ Hải Sinh bừng tỉnh, khẩn trương thay quần áo, rồi dìu Chung

Khanh xuống lầu.

Ông ta móc điện thoại ra, là một con Siemens S3, gọi cho người quen

ở bệnh viện. Khi xe chạy đến bệnh viện số 3 thành phố, một số bác sĩ đã
đứng chờ sẵn với cáng cứu thương.

Từ Hải Sinh xem ra rất có sức ảnh hưởng ở đây. Ông ta mỉm cười

chào hỏi một vị Phó viện trưởng. Trương Thắng thấy ở đây mình chẳng
giúp được gì, vả lại người bị đánh là tình nhân của Từ Hải Sinh. Nếu mình
ở đây thì cũng không tiện nên xin phép ra về.

Hắn vốn tưởng rằng, xảy ra chuyện như vậy thì Từ Hải Sinh sẽ không

rảnh mà đi thăm hỏi Trương Nhị Đản, không nghĩ rằng Từ Hải Sinh vẫn
nhớ tới điều này. Lúc gần đi còn cố ý dặn 9h30 sáng ngày mai đến đón ông
cùng đi đến tập đoàn Bảo Nguyên.

Sáng sớm hôm sau, Từ Hải Sinh lái một chiếc xe Mercedes màu đen

chạy đến. Nhìn thấy chiếc xe, Trương Thắng lại nhớ đến chiếc xe Mercedes
trước cổng nhà giam, trong lòng không khỏi vừa động, nhưng ngẫm nghĩ
một chút cũng không có hỏi.

Trên đường đi, Trương Thắng hỏi thăm thương thế của Chung Khanh.

Từ Hải Sinh cười lắc đầu nói:

- Cái tên kia nhìn gầy yếu, không ngờ lại hạ độc thủ nặng như vậy.

Chung Khanh sợ là phải tĩnh dưỡng cả nửa tháng mới hồi phục. Tôi đã an
bài hộ lý cho cô ấy rồi.

Trương Thắng thầm nghĩ, ông tư thông với vợ người ta, người ta làm

sao mà chịu nổi. Chỉ có điều, đánh một phụ nữ đến như vậy, thì thật khó
coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.