NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 281

Lấy ngay vị Trương tổng này mà nói, mỗi ngày đều mười một giờ đêm

mới được nghỉ ngơi, ăn cơm trưa chỉ trong mười lăm phút, đấy là còn tính
cả thời gian đi lại từ văn phòng tới căngtin. Tài sản của ông ta mấy tỷ đồng,
nhưng không sáng nào được ngủ nướng, chưa từng có chủ nhật. Người có
thể phát tài phải dốc sức làm việc đấy.

Ông ta lại khinh miệt cườinói:

-Đương nhiên những người thuộc nhóm đầu tiên có thể đứng lên, căn

bản ít nhiều đều không sạch sẽ, đó cũng là do hoàn cảnh, phần lớn là có
chút bất đắc dĩ. Về phần sau khi phát tài, có người bắt đầu hưởng thụ cuộc
sống xe hơi, nhà lầu và mỹ nữ, đó cũng là rất công bằng, không coi là tố
chất thấp, càng không nói họ có quan hệ với xí nghiệp dân doanh hay
không, đổi lại là người khác, làm được đến vị trí như ngày hôm nay của
bọn họ, có bao nhiêu người không bị tiền vàng hấp dẫn? Sẽ không hưởng
lạc giống bọn họ.

Trong mắt của tôi, đại đa số những nhà doanh nghiệp tư nhân bị người

lên án không phải là chuyện bọn hắn hưởng lạc, loại người chỉ nhìn chằm
chằm vào việc này căn bản chính là bị bệnh đau mắt, nhược điểm thực sự
của bọn hắn là…

Ông ta mới nói đến đây, cửa phòng mở ra, một tiếng cười sang sảng

truyền vào:

-Tiểu Từ Tử, mấy ngày anh không có đến rồi!

Theo tiếng cười này, chủ nhân đế quốc kinh tế, nhà xí nghiệp nông dân

nổi tiếng, Trương Nhị Đản tiên sinh bước như bay đi đến,phía cửa phòng bị
hắn thuận tay mở ra kêu két một tiếng liền tự khép lại.

Một chiếc áo choàng ngắn màu trắng khoác ngoài chiếc áo bằng vải

bố, quần dài màu đen, dưới chân đi một đôi giày vải khâu tay, Trương Nhị
Đản rất vui vẻ cười hướng bọn họ chào đón.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.