NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 290

Vì thế Trương Thắng lập tức tiếp lời nói:

-Trương tổng, có câu cửa miệng “Dệt hoa trên gấm không gọi là đẹp,

đưa than sưởi ấmngày tuyết rơi mới đáng trân trọng”. Trong tỉnh, các thành
phố phụ cận xây dựng khu kinh tế mới, đây là đầu tiên, phía chính phủ tất
nhiên là coi trọng rất cao, nhất định hy vọng đem nó làm càng lớn càng
mạnh. Như vậy càng sớm vào khu xí nghiệp, tất nhiên càng được chính phủ
hoan nghênh và tạo điều kiện.

Cho nên xí nghiệpnào tiến vào sớm nhất, ở từng giai đoạn nhất định sẽ

được quan tâm tương ứng, đây là thứ nhất; còn nữa, Trương tổng ngài là
nhà doanh nghiệp tư nhân lớn nhất tỉnh ta, uy vọng rất lớn, nếu ngài đi đầu
hưởng ứng sự kêu gọi của chính phủ, đầu tư vào khu kinh tế mới xây dựng,
sẽ trở thành người đầu tiên góp cổ phần vào xí nghiệp ở khu kinh tế mới.
Ngài nghĩ xem, đối với cá nhân ngài và xí nghiệp Bảo Nguyên có phải là có
một số tàiphú rất lớn không?

Trương Nhị Đản nghe xong, thần sắc khẽ động, Trương Thắng bốc

thuốc đúng bệnh, lời nói này rất hợp khẩu vị của ông ta, lập tức đả động
lòng của ông. Từ Hải Sinh quăng cho Trương Thắng một cái nhìn thưởng
thức: thằng nhóc này, một chút liền thông, quả nhiên là nhân tài.

Trương Thắng tiếp tục nói:

-Trương tổng làm buôn bán lớn, tôi rất khó nhìn qua bóng lưng, mặt

dày xin ngài ra mặt, chính là mong có thể trông cậy hóng gió dưới cây to
ngài.

Trương Nhị Đản nghe vậy dần dần lộ ra vẻ sung sướng, Trương Thắng

thuận thế nói tiếp:

-Chỉ bằng thương hiệu vàng của xí nghiệp Bảo Nguyên và danh vọng

của cá nhân ngài, chiếm nhiều hay ít cổ phần đều không coi là nhiều. Tuy
nhiên vãn bối là buôn bán nhỏ, nhiều lắm đăng ký cái ba triệu năm trăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.