NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 31

Còn nhớ rõ mùa đông năm ngoái, ngoài cửa sổ tuyết bay đầy trời.

Trương Thắng ở trong khoa điện nói chuyện tào lao với Quách mập. Lúc
này ngoài cửa vang lên một giọng nói nhẹ nhàng:

- Anh Trương có ở đây không? Anh Trương, hệ thống điện của ký túc

xá chúng tôi bị hư rồi. Mùa đông nên có người sử dụng lò điện tử, khiến
cho biến áp bị nhảy. Thật là sợ! Nếu anh có rảnh thì sang bên đó xem giùm
một chút.

Là Trịnh Tiểu Lộ, cô mặc một chiếc áo khoác màu xanh nhạt, nhìn qua

được rất cũ kỹ. Tuy nhiên lại rất sạch sẽ. Chiếc áo lông bọc chiếc cổ thon
dài, khuôn mặt trong suốt, lông mi thật dài chớp chớp. Trương Thắng vừa
thấy thì liền ngưỡng mộ trong lòng. Nhìn cô mỉm cười, tâm trạng của
Trương Thắng cũng giống như bông tuyết ngoài trời, nhẹ nhàng bay lên.

Hắn liền vội vàng đứng dậy nói:

- Ồ, không thành vấn đề. Để tôi qua xem.

Ký túc xá nữ không có ở trong Hán khu, đi phải mất hai mươi phút

đồng hồ. Dọc theo đường đi, Trương Thắng không nhịn được, thỉnh thoảng
nhìn trộm Trịnh Tiểu Lộ. Cô mặc một chiếc áo khoác màu hồng nhạt. Chiếc
áo khoác dù to nhưng không thể che hết dáng người thon dài của cô.
Trương Thắng chỉ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, trong lòng không khỏi tràn đầy
vui mừng.

Kỳ thật, đường dây điện ở khu ký túc xá nữ có chút lão hóa, nhưng

cũng còn chưa quá nghiêm trọng. Trương Thắng thật sự kiểm tra cẩn thận
một phen, thay cầu chì, rồi kiểm tra lại những chỗ hư hỏng. Trước sau chưa
tới một giờ liền giải quyết xong vấn đề.

Trương Thắng lúc rời đi, Trịnh Tiểu Lộ phát hiện hắn không mang

theo găng tay, liền mang đôi găng tay do tự tay cô đan đưa cho hắn. Tuy
rằng ngày hôm sau trả liền, nhưng Trương Thắng nhớ rất rõ, đó là một đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.