NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 30

thật lâu, gần như bao gồm tất cả những nữ công nhân xinh đẹp của nhà
máy. Các cô đều mang ủng, áo bành tô dài tới gối, đầu đội mũ da, dáng
người yểu điệu, nét mặt xấu hổ mỉm cười. Quần áo đều là kiểu nam, khiến
các cô mặc vào lại tăng thêm phần mỵ khí. Các cô còn chưa múa thì công
nhân dưới đài đã cao giọng trầm trồ khen ngợi, huýt sáo vang trời.

Một tay cầm mũ, nện bước thiên kiều bá mỵ. Khi thì truyền mũ cho

nhau. Tuy nói các cô là nghiệp dư, nhưng vũ điệu rất tốt. Đèn khi thì sáng,
khi thì tối. Duy nhất chỉ có bóng đèn của Trương Thắng là vẫn còn. Hắn
chiếu thẳng vào người Trịnh Tiểu Lộ. Cũng đồng dạng quần áo, đồng dạng
chiều cao, nhưng không biết thế nào, cô lại có sức đặc biệt hấp dẫn hơn.

Ngẫu nhiên, khi cô chuyển mũ, ngọn đèn liền chiếu ngay nụ cười ngọt

ngào trên má của cô. Trương Thắng trong lòng cũng ngọt hẳn lên. Chỉ có
điều, hắn theo bản năng mà hành động. Khi toàn bộ ngọn đèn đều tắt, trên
đài chỉ là một mảnh tối đen, chỉ còn lại một mảnh ánh sáng chuyển động
theo thân hình của Trịnh Tiểu Lộ, khiến cho màn biểu diễn trở thành màn
múa đơn của Trịnh Tiểu Lộ.

Không nói đến ai khác, mà ngay cả Trịnh Tiểu Lộ cũng phát giác ra

được sự đặc biệt này. Hai má của cô liền đỏ ửng, dường như có chút không
được tự nhiên. Chỉ có điều, vẻ mặt xấu hổ phối hợp với vũ đạo và dung
mạo xinh đẹp của cô khiến người xem dưới đài đều rung lên, cảm thấy
ngọn đèn nên tập trung trên người của cô. Cho nên,ngoại trừ sự khác
thường này của Trịnh Tiểu Lộ, thì không ai nhận ra được Trương Thắng
trong lòng phát sinh tình cảm.

Nếu như nói đại não của Trương Thắng là một ổ đĩa cứng thì Trịnh

Tiểu Lộ chính là một phần đặc biệt nhất trong đó. Nhưng phàm là những gì
về Trịnh Tiểu Lộ, thì cho dù là rất nhỏ, Trương Thắng trong lòng cũng nhớ
rất rành mạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.