NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 44

thành phố chúng ta mà lại có một mảnh đất bỏ không lớn như vậy, chính
phủ không lợi dụng, chẳng lẽ để làm bãi rác sao? Cho nên, tôi dám xác
định tin tức này là thật.

Giám đốc Từ khẽ lắc đầu:

- Cậu suy nghĩ vấn đề thật đơn giản. Không chỉ là khai thác phát triển

khu Kiều Tây như thế nào mà còn phải suy xét khi nào thì khai thác, phát
triển. Nếu hiện tại mua vào một mảnh đất lớn, kéo dài tới mười năm thì thật
là không nổi. Cậu cho rằng đang gửi ngân hàng sao?

Trương Thắng sốt ruột nói:

- Giám đốc Từ, đây thực là cơ hội ngàn năm có một đấy. Tin tức

truyền ra, vậy thì làm sao mà mua được giá rẻ nữa? Người có thể làm giàu
là người có thể đi trước một bước.

Giám đốc Từ nghe xong những lời này, trong lòng dường như có sự

thay đổi, mở to mắt nhìn Trương Thắng, im lặng trầm tư.

Với sự hiểu biết của ông ta về Trương Thắng, người thanh niên này rất

thành thật. Trương Thắng cũng không phải cái loại vừa mới nghe gió nổi
thì đã tưởng mưa rơi. Hắn nói ra tin tức này nhất định là phải tận mắt nhìn
thấy sự tình. Vấn đề là hắn biết được tin tức quá ít. Đó là một ý đồ của
chính quyền hay là một hạng mục đã quyết định thực thi thì bây giờ vẫn
còn chưa xác định được.

Chính quyền có rất nhiều ý đồ, thường xuyên bởi vì nhiều loại nhân

tốt mà thay đổi. Nếu ý định này bị thay đổi thì làm sao bây giờ? Nếu chính
phủ khai thác, phát triển khu Kiều Tây lùi lại vài năm hoặc thay đổi lãnh
đạo thì cũng phải làm sao bây giờ? Đây cũng không phải là một số tiền
nhỏ. Kiều Tây vẫn là một mảnh đất hoang vu. Nếu muốn không lời thì thật
là khó khăn. Nhưng nếu tin tức này là thật thì sao? Món lãi kếch sù đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.