NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 508

ngay một em tóc vàng mắt xanh người Nga của một đoàn vũ đạo nước
ngoài.

Giá cho một đêm là bảy ngàn nhân dân tệ, lão Trác ánh mắt không

nháy đáp ứng ngay. Điều kiện chỉ có một: Bất kể thế nào cũng phải làm hài
lòng vị khách của ông ta.

Trác Tân dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng mới có được cơ nghiệp

như ngày hôm nay. Những người ngã xuống trên con đường thành công của
ông ta cũng nhiều. Từ một người chỉ dám ăn một hộp cơm một ngày đến
một phú hào tiêu tiền như nước. Từ một người gia tài bạc triệu trở thành
một kẻ ăn mày. Luân hồi như vậy thật sự là tàn khốc. Nhân sinh không phải
là một câu chuyện cổ tích. Một khi ngã xuống, đông sơn tái khởi nói dễ hơn
làm. Ông ta không muốn trở thành một trong số đó và Trương Thắng đã trở
thành cây cỏ cứu mạng ông ta.

Lão Trác một bên mời rượu, một bên quan sát vẻ mặt và động tác của

Trương Thắng, phỏng đoán tâm trạng của hắn để trong thời điểm thích hợp
đưa ra đề nghị mua bán. Thư ký Ninh Khả Nhi của ông ta rất đủ tư cách,
khéo léo mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ mà phục vụ Trương Thắng. Trong
lúc nhất thời, thấy hai người nói chuyện với nhau, Trác Tân nghĩ muốn
chen vào cũng khó.

“Trương tổng chắc thích Khả Nhi hơn“. Lão Trác thầm nghĩ trong

lòng: “Nếu không thì đem Khả Nhi cho cậu ta sử dụng cũng được?”

Nghĩ như vậy, mặt ông ta hơi nóng lên. Tuy nói rằng hiện tại ông ta

bắt đầu cảm thấy chán Khả Nhi, nhưng là một người đàn ông tham lam,
cho dù cái mà mình tính vứt cũng không muốn chia xẻ cho ai.

Nhưng tình huống như vậy thì không thể không cúi đầu. Lão Trác xấu

hổ nghĩ: “Thôi thì cứ kệ đi! Đồng thời mang luôn cô ả tóc vàng mắt xanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.