NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 609

- Chị Chung, tôi…tôi…rất xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không bao giờ chạm

vào chị nữa…chị…chị đừng khóc nữa, tôi không phải muốn ức hiếp chị, tôi
thật sự không phải…

Trương Thắng vẫn đang vụng về giải thích, không ngờ Chung Khanh

nghe xong càng thêm tức. Cô lập tức đứng lên, đi ra mở cửa, mang theo
khuôn mặt đẫm nước mắt hướng ra ngoài, thấp giọng nói:

- Đi ra ngoài!

- Tôi…tôi…

- Đi ra ngoài!

Trương Thắng cúi đầu, ảo não phục tùng mệnh lệnh của cô.

Lòng phụ nữ như kim đáy biển, ngay cả cô gái tâm tư đơn thuần như

Tiểu Lộ Trương Thắng còn không hoàn toàn hiểu được, làm sao có thể hiểu
tâm tư phức tạp của Chung Khanh. Lời giải thích và xin lỗi của hắn lại
càng khiến cho Chung Khanh trong lòng đang mâu thuẫn càng thêm căm
tức, sao có thể không đuổi hắn ra ngoài?

Hắn bây giờ chính là không để ý đến cảm thụ của Chung Khanh. Nếu

ngồi xuống ôm cô vào lòng nói lời ngon tiếng ngọt, trong lòng Chung
Khanh cũng sẽ không khó chịu như vậy.

Con người thật vô tình? Chung Khanh bị người yêu, gia đình từ bỏ,

được Trương Thắng thu nhận. Trương Thắng tôn trọng cô, trân trọng cô,
hai người cạnh nhau sớm chiều, trong lòng Chung Khanh cũng có chút
rung động, nhưng nghe Trương Thắng nói từ nay về sau sẽ không chạm vào
cô nữa…, ngược lại cô lại càng căm tức, thương tâm.

Mắt nhìn thấy Trương Thắng đi ra ngoài, cô đem cửa phòng đóng lại,

vô thức lên trên giường trùm kín chăn, khóc lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.