NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 78

Gốc rễ của tình yêu không thể hơn củi gạo dầu muối tương dấm trà,

không thể hơn thực tế cuộc sống, yêu, không phải là nói là ra được.

Bị Trương Thắng gợi ra tâm sự, chút hăng hái mà y khó khăn lắm khơi

lên được đã bị đả kích tiêu tan thành mây khói, cúi đầu, giống như trái cà bị
sương giá.

Trương Thắng thấy một câu nói của mình làm cho Quách mập u sầu,

liền áy náy vỗ vỗ vai y, nói:

- Bàn Tử, tôi biết anh tốt với tôi, nhưng một người đàn ông nếu như

ngay cả việc tự nuôi bản thân cũng không được, nếu cứ quấy nhiễu miễn
cưỡng người ta, chẳng phải là càng hại người ta sao? Tôi thừa nhận tôi
thích Tiểu Lộ, nhưng nếu như tôi không đủ tự tin và năng lực ở trước mặt
cô ấy, thì tôi thà rằng lựa chọn rời xa chúc phúc cho cô ấy còn hơn.

Quách mập đỡ tay lái, suy nghĩ một chút, bùi ngùi than thở:

- Thắng à, cậu thật là một người đàn ông tốt!

Trương Thắng chỉ cười cười, mà Quách mập bụng đầy tâm sự ngồi lên

xe đạp hỏng kẹt kẹt đạp đi, trong sân lớn có rất nhiều công nhân viên chức
đang nghị luận, Trương Thắng đầy suy tư lặng lẽ xoay người chui vào khu
làm việc của xưởng.

Nơi làm việc của lãnh đạo nhà máy là một tòa công trình cũ kỹ đông

tây sương phòng, ba tầng. Lầu một và hai là trụ sở, toàn bộ lầu ba là phòng
làm việc của Giám đốc nhà máy, Thư ký. Một hành lang rất dài, mặt bên là
cửa sổ, ngoài cửa sổ sát tường viện là một mảnh đất rừng, chếch bên trong
là một gian phòng làm việc

Trương Thắng nhón đầu ngón chân đi rất nhẹ nhàng, hắn muốn nghe

các lãnh đạo xưởng nói chuyện, không chừng có thể hiểu tình hình hơn một
chút. Hắn thích Trịnh Tiểu Lộ là thật, nhưng trong lòng hắn lại không hề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.