NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 79

vui sướng thấy người ta gặp bất hạnh, nếu có thể, hắn thật mong có thể
giúp đỡ hết sức mình.

Vừa rẽ vào hành lang, chinh là toilet nam, Trương Thắng đang định đi

qua, chợt nghe bên trong vọng ra thanh âm của một người đàn ông:

- Này, biết không, một thanh niên mới hơn ba mươi tuổi đầu, lại là một

trưởng phòng, vậy mà cũng biết khoe khoang xe đấy, tôi thì nghĩ đó là xe
của nhà máy, hắn dựa vào gì mà có? Lại còn ngày ngày ăn ở nhà hàng nổi
tiếng nữa, ai có ngờ hắn lại gặp chuyện không may đó chứ?

Đây là giọng của Phó Giám đốc Từ, hai người thường xuyên đánh cờ,

sao Trương Thắng không nhận ra chứ. Hắn lập tức dừng bước, lui vào một
góc rẽ cửa chính hành lang để dễ dàng rút lui, sau đó ngiêng tai lắng nghe.

Chỉ nghe một giọng nói khác:

- Bỏ đi bỏ đi, hiện tại nói cái này có ích gì chứ? Tốt nhất nhanh chóng

nghĩ xem làm thế nào để giải quyết tốt hậu quả đi, Cục công an bắt người,
chắc chắn là có chứng cứ rõ ràng rồi, giam giữ thẩm tra chỉ là trình tự mà
thôi.

Người nọ là Phó Giám đốc Đinh quản lý hậu cần, giọng nói nối sau

ông ta nhỏ dần đi, chốc lát sau bên trong có tiếng bước chân vọng ra.
Trương Thắng lập tức nhanh chóng rời khỏi lầu ba. Xem ra Trưởng phòng
Mạch đã bị nghi ngờ về vấn đề kinh tế rồi, cuộc nói chuyện của hai Giám
đốc đã tiết lộ sự thật này, nói không chừng ở mức độ nào đó bọn họ cũng
tham dự vào.

Vào vụ mùa, câu ca dao dân gian "Vất vả một năm rưỡi, kiếm được

tám mươi vạn, mua một vỏ con rùa, ngồi làm Vương Bát Đản" không hề
giả chút nào, có một số lãnh đạo đơn vị nhà xưởng ăn bằng tiền công quỹ,
đi chơi bằng tiền công quỹ, hiện tượng dùng tiền công quỹ này vô cùng
nghiêm trọng, các công nhân thấy cũng quá quen rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.