NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 135

"Cẩu quan, nếm thử miếng canh, hầm cả một đêm đấy."

"Cẩu quan, buổi trưa ngươi muốn ăn gì?"

"Cẩu quan,..."

Nhắc mãi tới lúc rời nhà, Tiết Niệm Chung rất vui mừng vì phu nhân quan
tâm tới mình như thế, chẳng qua xưng hô như vậy vẫn có phần thỏa không
đáng. Lúc không có ai cảm thấy thân mật đấy, thế nhưng trước mặt người
ngoài lại giống như đang mắng chửi. Nhìn bộ dạng cười tủm tỉm của Quế
Viên mà xem, hệt như đang xem trò hề vậy.

"Phu nhân, liệu có thể..." Trước lúc đi, Tiết Niệm Chung len lén thương
lượng với Hoắc Truy Ân, "Đừng gọi ta là cẩu quan nữa được không?"

Hoắc Truy Ân nghe thế liền ngẩn người, gọi cẩu quan quen miệng rồi, giờ
nghĩ kỹ lại mới thấy quả thực hơi bất nhã, liền nói: "Vậy gọi là gì bây
giờ?". Nếu bảo ngày nào cũng gọi tướng công, phu quân gì gì đó hắn quả
thật... không mở miệng được đâu!

Thực ra Tiết Niệm Chung cũng đã nghe cẩu quan đến quen tai, có điều
quan hệ phu thê giờ đã phát triển lên một tầm cao mới, cách xưng hô cũng
nên cải tiến một chút, "Phu nhân gọi tên ta có được không?" Y cũng hy
vọng chuyện phu nhân gọi mình là tướng công lắm, nhưng chắc chỉ có thể
mơ hão mà thôi.

"Tiết, Niệm, Chung", Hoắc Truy Ân nhẩm thử hồi, thấy cảm giác không
tuyệt bằng lúc gọi cẩu quan, nói: "Líu lưỡi quá, không thèm không thèm".

Một tiếng này bay vào tai Tiết Niệm Chung lại khiến y ngơ ngẩn cả người,
cuối cùng cũng nghe được tên mình phát ra từ miệng phu nhân, cảm giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.