NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 136

vô cùng kỳ diệu. Vốn y định bảo phu nhân gọi tên tự của mình, lại thấy như
vậy gò bó quá, vẫn cứ tùy theo ý thích là hơn. "Phu nhân, ta đi trước nhé,
đợi tối về chúng ta thương lượng tiếp".

Hoắc Truy Ân tiễn y ra cổng, ngóng mắt nhìn đến khi người đã đi xa rồi
mới trở về phòng, viết thực đơn đưa cho Thanh Bình đi chợ, sau đó liền vò
đầu bứt tóc vì vấn đề xưng hô với cẩu quan. "Tiết, Niệm, Chung", vừa gọi
vừa viết lên giấy, còn tiện tay viết luôn cả mấy cách xưng hô như cẩu quan,
tướng công, phu quân...

Quế Viên thấy bộ dạng như vậy không nhịn được cười. Nàng hầu hạ thiếu
gia lâu như vậy, đã bao giờ thấy thiếu gia chăm chú thế này đâu? Đại thiếu
gia vẫn hồn nhiên không hay biết, đúng là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u
mê! "Chúc mừng cậu cùng gia tâm đầu ý hợp".

Hoắc Truy Ân giật nảy cả mình, đoán chắc là con nha đầu này đã trông
thấy cái núi tướng công, phu quân viết bừa rồi, liền vội vội vàng vàng vo
giấy thành cục, chuẩn bị phi tang chứng cớ, biện giải rằng: "Nói lung tung
cái gì đó! Ta... chúng ta đều là nam nhân cả!"

"Thiếu gia sợ cái gì, cả lão gia và phu nhân đều đã đồng ý, Tiết lão phu
nhân lại không nhìn thấy", Quế Viên cười gian, nói: "Gia không để ý nữa là
xong chuyện".

Nói nghe nhẹ nhàng gớm nhỉ! Hoắc Truy Ân lạnh lùng lườm nàng, hắn mà
thèm để ý cặp cha mẹ vô lương tâm kia nghĩ gì chắc? Quan trọng nhất là
cẩu quan có thể chấp nhận không? Cái đầu mục nát của cẩu quan ấy à, nếu
biết bản thân lấy nam nhân về làm vợ, chỉ sợ chôn sống hắn đầu tiên, sau
đó tìm cha hắn liều mạng, cuối cùng châm lửa đốt trụi Dật Long sơn trang.
Được rồi, có lẽ cũng không hung hãn đến mức ấy, thế nhưng chắc chắn sẽ
chịu đả kích đi, thắt cổ tự vẫn? Đến lúc đó không chỉ thành quả phụ, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.