Tiết Niệm Chung được cổ vũ nhưng vẫn không đi hết vào cơ thể đại thiếu
gia "Truy Ân, chịu được không?"
Hoắc Truy Ân gật đầu tỏ vẻ không thành vấn đề, thân thể lần đầu tiên bị vật
lạ xâm nhập, có chút khó chịu nhưng vẫn còn một cảm giác từ trước đến
giờ chưa từng thấy đang lan dần ra toàn thân, đến dục vọng phía trước, đem
lửa nóng càng đốt cháy mãnh liệt.
Tiết Niệm Chung không vội vàng thúc lên, cũng không nóng lòng phát tiết,
y muốn cho Hoắc Truy Ân thời gian để thích ứng. Cảm giác chật chội quả
thật rất kích thích. Bởi vì công tác chuẩn bị đã làm rất tốt nên Hoắc Truy
Ân cũng rất hưởng thụ, nhanh chóng cảm nhận được khoái cảm, không
khỏi dang rộng hai đùi. Tiết Niệm Chung thấy thời cơ đã đến, lúc này mới
bắt đầu ra sức đẩy vào.
Khoảnh khắc đột nhiên được tăng tốc, Hoắc Truy Ân cảm thấy thoải mái vô
cùng, thân thể lập tức lâm vào trạng thái phấn khởi. Tiết Niệm Chung ra
vào mạnh mẽ trong người hắn mang đến một trận khoái cảm, dẫn tới Hoắc
Truy Ân hai chân kẹp chặt thắt lưng đối phương, hận không thể đem bản
thân mình bị xỏ xuyên thêm nữa. Trong phòng ngập tràn tiếng da thịt đụng
chạm, tiếng thở gấp của cẩu quan quanh quẩn bên tai làm hắn không nhịn
được rên rỉ thật lớn, nhất thời các loại âm thanh hòa vào nhau tạo thành một
khúc nhạc.
"Cẩu quan, cẩu quan, a a a!" Hoắc Truy Ân hưng phấn hô to, ngay sau đó
liền bắn lên trên bụng Tiết Niệm Chung.
Tiết Niệm Chung cũng lập tức đạt đỉnh điểm, từng cỗ từng cỗ ấm áp bắn
mạnh vào trong cơ thể Hoắc Truy Ân. Hai người thở dốc cùng nhau rồi