NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 233

từ chiếc thắt lưng tạm thời ra. Cẩn thật mở chúng ra, đặt lên trên cỏ và vuốt
thẳng nhữn nếp gấp một cách trân trọng.”Hãy nhìn chúng mà xem, thật
tuyệt vời.” Nàng nói, ngồi xuống bên những bức phác hoạ và cười với
chàng.
Sau giây phút bối rối, Ian ngồi xuống bên cạnh nàng, đôi mắt chàng liếc
nhìn chăm chăm nụ cười quyến rũ của nàng chứ không nhìn những bức
phác hoạ.
“Tại sao anh không nhìn,” nàng nhẹ nhàng khiển trách chàng, trân trọng
cầm bức hoạ của cô gái trẻ lên. “Tôi không thể tin được là anh lại có tài
như vậy. Anh nắm bắt được tất cả cái thần của bức hoạ từ những cái nhỏ
nhất. Tại sao, tôi có thể gần như cảm nhận được ngọn gió thổi tung mái tóc
của cô ấy và nụ cười trong đôi mắt của cô bé.” Đôi mắt chàng rời khỏi mắt
nàng nhìn vào bức phác hoạ mở rộng trước mắt, và Elizabeth cảm thấy sốc
khi chàng liếc nhìn bức phác hoạ cô gái trẻ và sự đau đớn hằn lên trên
khuôn mặt rắn rỏi của chàng.
Không biết tại sao mà Elizabeth biết biểu hiện của chàng cho thấy cô bé ấy
đã chết. “Cô bé là ai vậy?” Elizabeth hỏi nhẹ nhàng. Sự đau đớn mà
Elizabeth thấy biến mất và khuôn mặt của chàng hoàn toàn điều tĩnh khi
chàng nhìn nàng và trả lời bình thản, “em gái của tôi.”. chàng ngập ngừng
và trong một thoáng Elizabeth nghĩ chàng sẽ không nói gì thêm. Khi chàng
nói giọng của chàng trầm và có vẻ ngập ngừng xa lạ mà nàng chưa từng
thấy trước đây, gần như thể là chàng thử thách bản thân mình khi nói về
điều này. “Em tôi chết trong một vụ hoả hoạn khi mới 11 tuổi.”
“Tôi xin lỗi,” Elizabeth thì thầm và tất cả sự đồng cảm và ấm áp của trái
tim nàng đều hiển hiện trong đôi mắt của nàng. “Tôi thực sự xin lỗi,” nàng
nói, nghĩ về cô bé xinh đẹp với đôi mắt biết cười. Miễn cưỡng ngước lên
nhìn chàng, nàng ngập ngừng cố gắng xoa dịu nỗi đau của chàng bằng cách
lật sang một bức phác hoạ khác. Ngồi trên một tảng đá rộng gần biển là một
người đàn ông với cánh tay vòng quanh và ôm lấy đôi vai của người phụ
nữ, ông ta cười dịu dàng với người phụ nữ đang ngước lên nhìn ông và
người phụ nữ dựa vào vai ông với vẻ tin cậy, yêu thương. “Họ là ai vậy?”
Elizabeth hỏi, mỉm cười chỉ vào bức phác hoạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.