NHƯ CON MÈO NGÁI NGỦ TRÊN TAY ANH - Trang 58

Thủy mừng còn hơn chính nàng thi đậu. Hình như tin vui của Cường là giải
đáp của bao nhiêu băn khoăn đã dằn vặt nàng từ mấy hôm nay, xóa mờ
những ám ảnh nặng nề vì câu chuyện Tùng đưa đến.

Thủy chạy lại ghế ngồi dưới cây Ngọc Lan :

- Lại đây, Cường ơi.

Cường vui lây cái vui của người yêu, chàng chạy đến ngồi chung với Thủy
trong một chiếc ghế.

- Cả nhà đi vắng hết ?

- Mẹ ở nhà sau.

- Nhà vắng vẻ nhỉ ?

Thủy cười lặng lẽ. Cường tiếp :

- Mai mốt có anh nhà sẽ vui hơn.

Thủy ửng hồng đôi má. Tôi sung sướng quá. Lời chàng như mật ngọt, như
hoa nở làm mát rượi tôi. Tiếng nói chàng làm tôi được an ủi. Sự hiện diện
của chàng là thần hộ mệnh cho tôi, lúc này và mãi mãi.

Thủy duỗi dài hai chân, đập nhè nhẹ gót trần trên nền đất. Tay Cường đặt
lên đùi nàng, bóp nhè nhẹ. Thủy hỏi :

- Hai bác biết tin rồi chứ anh ?

- Ừ. Anh nói với mẹ lúc trưa, bà báo tin lại cho ông cụ . Trước khi đến đây
anh nghe hai cụ hói sẽ tổ chức bữa ăn nhỏ trưa mai để mừng anh.

- Thích nhỉ ?

Cường âu yếm nâng cằm Thủy lên :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.