NHƯ HẠNH - Trang 205

Phát tỏ ý không bằng lòng khi nghe Đạm nói. Liếc nhanh Trương anh nói
nhanh.
Hay là ông thầy để tôi bàn với cô Bảy. Làm tiệc cho cả trăm người ăn nhậu
mà. Phải lo rượu, gà vịt, heo và lung tung đủ thứ…
Đạm cười bỏ tàn thuốc rơi xuống đất.
Ừ thì anh Ba cứ nói chuyện với cô Bảy đi. Tôi để bả toàn quyền…
Cười hể hả Phát quay qua nói với Trương.
Kỳ này mình phải làm đủ bảy món ăn chơi nghe chửn úy… Tui sẽ bảo mấy
thằng nhỏ kiếm thứ đặc biệt…
Họ đi tới chỗ mấy người lính đang đứng. Tư Bánh Bèo chỉ cho Đạm dấu
giày còn mới tinh. Phía đằng kia có tàn thuốc lá. Ấn mũi giày lên nền đất
đen chỉ còn ươn ướt Phát nói với hai cấp chỉ huy của mình.
Mùa này đất bắt đầu khô và hơi cứng rồi. Dễ cho tụi nó đặt bàn pháo…
Đạm gật đầu không nói. Nét mặt của anh lộ vẻ lo âu và suy tư. Đất khô như
thế này địch đặt súng lên bất cứ chỗ nào cũng có thể pháo vào đồn và pháo
một cách chính xác. Chỉ cần ba bốn khẩu 82 và vài chục trái đạn là chúng
có thể gây nhiều thiệt hại cho binh sĩ trong đồn.
Mình cũng có một khẩu 81…
Trương lên tiếng. Đạm nhìn Trương cười. Nụ cười của anh như mếu.
Đạn đâu mà bắn… Vả lại mình phản pháo khó hơn nó bắn mình…
Trương với Phát cũng biết điều đó. Địch là mục tiêu di động trong khi họ là
vị trí cố định. Bắn trúng một vật di chuyển tất nhiên phải khó khăn hơn là
vật đứng yên tại chỗ.
Mình có anh Ba nổi danh ba phát mà thiếu úy…
Đạm bật cười vì lời nói giỡn của Trương. Riêng Phát lại không cười. Đốt
điếu thuốc quay nhìn về ngôi đồn giây lát Đạm lên tiếng nói với Tư Bánh
Bèo.
Thôi mình về anh Tư…

Được lệnh Tư Bánh Bèo ngoắc lính của mình rút lui. Phát bước tới thì thầm
vào tai Tư Bánh Bèo những gì Đạm và Trương không nghe rõ chi thấy Tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.