NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 33

giờ làm cho người khác thấy bớt thú vị. Cô bạn thích bóng đá, và trong một
buổi học ngoại ngữ, cậu ấy đã đùa về gương mặt người ngoài hành tinh của
Ronaldinho. Lần đó khiến tôi cười chảy cả nước mắt. Và hiếm ai làm tôi
cười thoải mái một cách tự nhiên như vậy.

- Nhưng anh ấy đá bóng thật tuyệt vời. Điều đó khiến Ronaldinho đẹp

hơn cả một siêu mẫu.

Linh Giang kết thúc câu chuyện trước khi quay trở lại với bài dịch của

mình. Nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng làm tôi ấn tượng.

Tôi không phải là một chàng trai nhút nhát. Vậy nên tôi chẳng ngại

ngần rủ cô bạn đi chơi, xem phim, ăn kem... nhưng cậu ấy lắc đầu. Tôi tặng
hoa hồng, gấu bông, lắc tay... cũng bị cậu ấy từ chối. Chưa có ai cho tôi
nếm thử cảm giác lạnh-giá-Bắc-Cực như thế. Điều đó khiến lòng kiêu hãnh
của Mister bị sứt mẻ. Và tôi cố gắng phục hồi nó bằng nhiều lần hơn nữa
làm như vô tình xuất hiện trước mặt cậu ấy, rủ đi xem phim nhiều hơn.
Nhưng cô bạn vẫn cho tôi ăn bánh bơ, đội mũ phớt dài hạn. Hai đứa cứ như
thi gan với nhau xem ai sẽ là người thua cuộc trước. Tôi như đang vớt vát
lòng kiêu hãnh của mình chứ không phải vì thích cô bạn như ban đầu nữa.

Lần đầu tiên Linh Giang nhận lời đi chơi riêng với tôi là để nói cho rõ

ràng mọi chuyện. Chúng tôi vào một cửa hàng Donut and Coffee.

- Phong này, chúng ta chấm dứt chuyện này ở đây đi, được không? Tôi

không thích cậu. cậu cũng biết điều đó mà.

- Nhưng tớ thích cậu.

- Tôi không dám chắc một trăm phần trăm về điều đó đâu.

Tôi nhún vai. Giang nhấp một ngụm cà phê sữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.