NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 525

lòng can đảm và tận tâm chứ không cần sự bắt chước những hành động phá
hoại của chính quyền.

Nhiều người vỗ tay tán thưởng, một số thì la ó tôi, và còn lại thì im lặng.
Thực tế là một câu hỏi đầy thách thức đặt ra cho phong trào phản chiến và
cả đất nước vào lúc này là: Cần làm gì, làm thế nào, và có thể làm gì để
ngăn cản chính quyền này, ông Tổng thống này kéo dài và mở rộng chiến
tranh? Không ai, trong đó có tôi, có thể tự tin vào câu trả lời cho vấn đề
này. Không biện pháp nào có tác dụng, từ bạo lực (dù chưa có nhiều lắm)
cho đến các cuộc biểu tình khổng lồ và sự bất phục tùng của người dân.
Lúc này tôi chỉ có thể nói những gì từ đáy lòng mình dựa trên những kinh
nghiệm của bản thân về những hành vi bạo lực.

Tôi không chắc là mình đã đúng. (Hơn ba mươi năm sau, khi tôi có thời
gian xem xét thế giới và trở nên già dặn hơn, tôi mới chắc là lúc đó mình đã
đúng. Nhưng vào thời điểm đó tôi vẫn còn bỡ ngỡ với những suy nghĩ này).

Bốn sinh viên đã thiệt mạng ở Kent State, nhưng hơn năm trăm vẫn sinh
viên tham gia bãi khoá. Thượng nghị sỹ và tôi cùng bay về Washington vào
sáng thứ bảy. Ngày hôm sau cả thủ đô chìm trong hơi cay vì các cuộc biểu
tình. Chúng tôi đi vào trung tâm thành phố, qua những con phố tắc kín bởi
hơn một trăm ngàn sinh viên đổ ra từ những khu học xá đã đóng cửa trên cả
nước.

Chúng tôi đã làm bạn từ trên chuyến bay. Mathias kể cho tôi những chuyện
đầy ấn tượng. Ông đã biết Nixon từ lâu, và với tư cách Thượng nghị sỹ
Cộng hoà của bang Maryland (bang của Phó Tổng thống Agnew) ông đã
nhiều lần tới Nhà Trắng. Ông nói trong vài tháng gần đây ông thấy khó
chịu khi thấy Tổng thống đang trở nên "mất cân bằng". Một ví dụ là việc
Nixon chọn cho cảnh vệ Nhà Trắng đồng phục mới như kiểu trang phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.