NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 219

Virginia Andrews

Những bông hoa trên tầng áp mái

Người dịch: Minh Hiền

PHẦN 2 - 13 -

Cho tới khi mặt trời xuất hiện
Và bóng đêm chạy xa
Bài ca của Solomon 2:17


CÓ LỚN CÓ KHÔN
Một năm nữa lại trôi qua, giống như năm đầu. Càng ngày mẹ càng tới thất
thường hơn, nhưng luôn tới cùng với những lời hứa khiến chúng tôi hy
vọng, khiến chúng tôi tin rằng sự giải thoát của chúng tôi chỉ còn một vài
tuần nữa thôi. Điều chúng tôi làm vào cuối mỗi buổi tối là đánh dấu ngày
đó bằng một chữ X to tướng.
Bây giờ chúng tôi đã có ba tờ lịch với những chữ X đỏ to đùng. Tờ đầu tiên
chỉ có một nửa đánh dấu chữ X, tờ thứ hai thì được đánh chữ X kín hết, và
bây giờ một nửa tờ lịch thứ ba đã đầy những chữ X. Vì ông ngoại đang hấp
hối giờ đã sáu mươi tám tuổi, luôn giữ được hơi thở cuối cùng, và tiếp tục,
tiếp tục sống trong khi chúng tôi phải chờ đợi trong sự lãng quên. Dường
như ông sẽ sống tiếp đến tuổi sáu mươi chín.
Vào các ngày thứ năm, những người giúp việc của lâu đài Foxworth đi vào
thành phố, đó là lúc anh Chris và tôi lẻn ra ngoài mái ngói đen để nằm lên
mái dốc, tắm nắng mặt trời và hít thở không khí dưới ánh trăng sao. Dù mái
nhà rất cao và nguy hiểm, nhưng nó thực sự là bên ngoài, khi chúng tôi có
thể cảm nhận được không khí trong lành trên làn da khô nứt của mình.
Ở nơi hai cánh cửa toà nhà giao nhau và tạo thành một góc, chúng tôi có
thể móc chân vào một ống khói chắc chắn và cảm thấy khá an toàn. Vị trí
của chúng tôi ở trên mái khiến chúng tôi thoát khỏi cặp mắt của bất cứ ai ở
dưới mặt đất.
Vì sự trừng phạt của bà ngoại vẫn chưa thành hiện thực, anh Chris và tôi
đâm ra bất cẩn. Chúng tôi không luôn chỉnh tề trong phòng tắm, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.