NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 36

phải kéo hai đứa em không muốn đi trong đêm tối.
Trời lạnh và buốt khủng khiếp. Dù mẹ gọi đây là vùng đồi thì những bóng
mờ, cao vút phía xa đối với tôi giống như những ngọn núi. Tôi nhìn lên bầu
trời. Đối với tôi bầu trời giống như một mái vòm bằng nhung màu xanh
thẫm, lấp lánh những bông hoa tuyết thay vì những ngôi sao, hay chúng có
phải là những giọt nước mắt băng giá mà tôi sẽ phải khóc trong tương lai?
Tại sao chúng như thể đang nhìn xuống tôi với vẻ nuối tiếc, khiến tôi cảm
thấy mình thật vô nghĩa, bị lấn át, hoàn toàn chẳng đáng kể gì? Bầu trời
thật rộng lớn, thật đẹp đẽ và nó khiến tôi có một cảm giác lạ lùng về sự đe
doạ. Tôi biết rằng nếu ở trong tình cảnh khác, tôi có thể yêu một vùng quê
như thế này.
Cuối cùng chúng tôi tới một khu vực có những ngồi nhà lớn và đẹp nằm
trên một sườn đồi dốc. Chúng tôi rón rén tiến tới ngôi nhà lớn nhất và to
nhất trong các ngôi nhà đang chìm trong giấc ngủ này. Mẹ khẽ nói rằng
ngôi nhà tổ tiên để lại có tên là lâu đài Foxworth và nó có từ hơn hai trăm
năm rồi.
- Gần đây có một cái hồ nào để trượt tuyết và bơi được không, hả mẹ?
– Christopher hỏi. Anh ấy có vẻ quan tâm thực sự tới khu sườn đồi – Đây
không phải là vùng để trượt tuyết được…có quá nhiều cây và các tảng đá.
- Có – mẹ trả lời – có một chiếc hồ nhỏ cách đây một phần tư dặm –
Và mẹ chỉ về hướng có chiếc hồ đó.
Chúng tôi đi vòng quanh ngôi nhà khổng lồ đó, toàn đi nhón chân, khi tới
cửa sau, một bà già để chúng tôi vào. Chắc bà ta đang đứng đợi và đã nhìn
thấy chúng tôi tới vì cửa đã được mở sẵn khi chúng tôi chưa kịp gõ. Giống
như những tên trộm đêm, chúng tôi lặng lẽ lẻn vào bên trong. Bà ta không
nói một lời nào chào đón chúng tôi. Tôi tự hỏi liệu có phải đây là một trong
những người làm công không?
Ngay khi chúng tôi bước vào ngôi nhà tối đó, bà ta bèn đẩy chúng tôi lên
một cầu thang phía sau hẹp và dốc, không cho phép chúng tôi dừng lại một
giây để liếc nhìn quanh những căn phòng lớn thoáng hiện qua lối đi im lìm.
Bà ta dẫn chúng tôi qua rất nhiều hành lang, đi ngang qua rất nhiều cánh
cửa đang đóng và cuối cùng chúng tôi tới một căn phòng đầu hồi nơi bà ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.