NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 188

cứ há hốc cả ra. Anh lờ đi phản ứng của tôi, điều mà có lẽ anh đã quá quen
thuộc khi vào tỉnh McDowell và rồi anh nói rằng sẽ làm cho tôi và mấy đứa
bạn tên lửa khác nổi tiếng. “Anh sẽ trở thành Lowell Thomas

[26]

của chú

mày, nhóc Sonny ạ,” anh nói với tôi, “và chú mày sẽ là Lawrence của Arab
của anh.”

“Basil gắn liền với tờ báo McDowell County Banner.” Jake vừa nói vừa

theo dõi phản ứng của tôi, giọng châm biếm. “Đó là cái giẻ rách của tiệm
tạp hóa mà thôi.”

“Dù sao đi nữa chúng tôi cũng đang phát triển mà,” Basil khụt khịt, lấy

một chiếc khăn tay bằng lụa từ áo vest ra rồi ấn vào mũi. “Anh là tổng-
biên-tập kiêm chức cây viết chính.”

“Anh ta còn kiêm chân săn tin nữa đấy,” Jake đế thêm vào. “Anh nghĩ

rằng anh ta sẽ giúp cho bọn em lôi kéo thêm được sự chú ý. Với tất cả
những công việc tuyệt vời đang thực hiện ở cái bãi than cám này thì các em
xứng đáng được như vậy.”

Tôi thầm nghĩ đối với một cây viết thực thụ thì chúng tôi sẽ thú vị đến cỡ

nào. Tôi chẳng thể nào tưởng tượng nổi. Nghĩ rồi tôi nhún vai và quay lại
với vai trò giám sát công đoạn chuẩn bị phóng tên lửa. Roy Lee châm ngòi
cho chiếc tên lửa Auk nhỏ nhắn của chúng tôi rồi phóng vội vào lô cốt.
Trước khi cậu ấy kịp chạy vào trong thì ngòi nổ đã cháy hết và quả tên lửa
phóng vút khỏi bệ, lên cao khoảng 15 mét rồi xoay mình nhắm thẳng vào
mấy người đang ngồi vắt vẻo trên chiếc Pontiac mà lao tới. Chú Dubonnet,
Jake, Tom và Basil nhanh như cắt quăng mình ngay xuống đất vừa lúc quả
tên lửa hú qua đầu rồi đập xuống phần đường phía sau, lê đi một quãng dài,
cắm phập vào con mương đầy bùn. Mọi việc xảy ra quá nhanh và bất ngờ,
tôi chẳng kịp manh động một khắc nào cả. “Mẹ kiếp! Chưa bao giờ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.