- Thế nào, bây giờ ông ăn tráng miệng nữa chứ?
Thế là cuộc cãi lộn giữa hai người chấm dứt. Hai ông bà không còn giận
nhau nữa. Họ đã làm lành với nhau. Song dù sao Sean cũng thấy không nên nói
tới chuyện cái tàu lượn bị mất cắp với mẹ. Đấy là chuyện mà cậu và Spider
phải tự giải quyết lấy.
Sean liếc nhìn cái mũ, tự nhiên nảy ra một ý nghĩ nhưng rồi cậu cố xua tan
cái ý nghĩ đó. Cái tàu lượn của cậu bị Buggins và mấy đứa bạn của nó lấy cắp.
Cuộc đời đôi khi thật không công bằng chút nào.
5
Sean nói với Spider:
- Cũng như những người khác, chúng ta phải dùng cái tàu lượn của mình.
Hai đứa lững thững đi dọc triền núi mắt dõi về hướng thằng Buggins.
Spider hỏi bạn:
- Cái mũ mèo đâu rồi? Mình phát hiện thấy cái mũ biết bắt chước. Nó mở
mắt và làm theo những điều mà nó trông thấy.
Sean có vẻ trầm ngâm suy nghĩ: “Kể ra thì cũng nguy hiểm. Ai mà biết được
nó nhìn thấy cái gì. Mình đã thấy điều gì xảy ra với bố rồi đấy.”
Spider chậm rãi:
- Chúng mình có thể lên một kế hoạch. Hay là cậu đội cái mũ, nó sẽ mở mắt
và có thể nhìn thấy cái gì đó…
Có tiếng ầm ầm như tiếng sấm rền. Cả hai ngước mắt nhìn lên trời thì thấy
một máy bay phản lực lướt trên không trung.
Chưa kịp suy nghĩ kỹ về kế hoạch thì Sean trông thấy những kẻ mà cậu đang
có ý tìm đó là Buggins và tụi bạn của nó.