NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 326

Sean giảng giải:

- Cái mũ mèo, nó mang lại may mắn cho người đội nó đấy bố ạ.

Ông Tuttle trùm cái mũ đội lên đầu. Ông vừa nói, vừa cười:

- Hôm nay thì ta cũng mong có chút ít may mắn đây, biết đâu nó sẽ làm cho

mẹ con vui vẻ hơn.

Sau đó, một loạt sự việc đã xảy ra cùng một lúc.

Cửa mở, mẹ bước vào nhà. Mẹ hỏi đúng cái câu mà lúc nãy bố đã hỏi:

- Cái của nợ gì thế này?

Ông Tuttle đội một con mèo chết ở trên đầu quả cũng buồn cười thật.

Không phải chỉ có mẹ Sean bước vào nhà, lon ton sau bà là chú cún Deefa.

Nó có vẻ đói dữ. Nó sủa hai tiếng rồi chạy thẳng tới chậu thức ăn của nó ở trên
sàn. Chậu đầy ắp món đồ hộp làm thức ăn cho chó trông rất kinh nhưng bọn
cẩu lại rất khoái. Đó là loại thức ăn đặc quánh, màu nâu trông như thạch. Con
Deefa chạy tót đến chậu thức ăn tớp lấy tớp để.

Đôi mắt mèo mở ra.

Thấy con chó đớp thức ăn trong chậu.

Đôi mắt nhắm lại.

Mắt ông Tuttle trông thật khác thường. Ông quỳ đầu gối, hai tay chống

xuống đất. “Gâu, gâu” ông sủa ầm ĩ. Ông chạy tọt ra chậu thức ăn và cùng con
Deefa tớp lấy tớp để. Con Deefa gầm gừ, ông cũng nhe nanh sủa lại, cả hai
tranh nhau chậu thức ăn chó! Bỗng ông Tuttle đứng dậy, nhìn quanh vẻ rất
ngượng ngập. Ông không hiểu nổi chuyện vừa diễn ra. Mặt ông dính đầy thức
ăn chó. Ông nói thật thiểu não:

- Mẹ nó ạ, tôi thật tình không muốn làm như vậy. Tôi chỉ muốn…

Ông nín bặt không nói nên lời. Ông cũng không biết nên nói gì bây giờ. Sau

đó ông phì cười.

Bà Tuttle cố ra vẻ lạnh lùng nghiêm nghị. Nhưng rồi bà không thể kìm lại

được nữa. Bà phì cười và hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.