NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 110

nhưng tôi đã chuyển sang nói từ "là của nhau?"

"Tớ không hiểu tại sao cậu lại không vui vì điều đó. Tớ đã giúp cậu.

Nếu không thì tớ cũng chả gì đồng ý chuyện của chúng ta."

Tôi ngừng lại. Cậu nói đúng. Cậu ta đã có thể. "Thế tại sao cậu đã

không làm thế?"

"Cách cậu cảm ơn tớ thật là đáng yêu đấy! Rất hân hạnh."

Tôi tự động nói "Cảm ơn cậu." Đợi đã! Tại sao mình lại nói cảm ơn

với cậu ta? "Tớ rất cảm kích khi cậu đã cho tớ hôn cậu, nhưng..."

"Không có gì," cậu ta nhắc lại.

Cậu ta thật không chịu nổi. Vì thế mà tôi sẽ nói cho cậu ta biết mặt.

"Cậu đã rất...rộng lượng. Vì cho tớ hôn cậu. Nhưng tớ đã nói với Josh rằng
chúng ta chẳng đâu vào đâu cả vì cậu đã bị Genevieve bỏ bùa. Nên giờ cậu
cũng không cần phải diễn kịch nữa đâu."

Peter nhìn tôi chằm chằm. "Tớ không bị bỏ bùa."

"Cậu chắc không? Ý tớ là cậu với Gen là bồ của nhau từ hồi lớp Bảy.

Cậu, về cơ bản, đã là tài sản của cô ấy rồi."

"Cậu không biết những điều mình đang nói đâu." Peter chế nhạo.

"Năm ngoái còn chả có tin đồn là Gen đã bắt cậu xăm chữ cái đầu của

tên cậu ấy lên mông vào ngày sinh nhật còn gì." Tôi nghỉ lấy hơi. "Vậy cậu
đã làm thế chứ?" Tôi đi xung quanh cậu ta, và giả vờ kéo nhẹ áo cậu ta từ
phía lưng. Cậu ta kêu ăng ẳng và nhảy lên, còn tôi thì bắt đầu một tràng
cười "Vậy là cậu có hình xăm nhé!"

"Tớ không có cái hình xăm quái quỷ gì hết!" cậu ta hét lên. "Và giờ

bọn tớ không còn là của nhau nữa, cho nên cậu làm ơn thôi ngay kiểu đùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.