NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 17

cổ vũ, Cố lên Kitty! Cố lên! Tôi còn vẽ cả một con chó con lên đó. Bố
không đến được vì vướng ca đỡ đẻ bệnh viện. Theo như lời bào chữa của
bố thì em bé rất đáng yêu. (Đó là một bé gái, được đặt tên là Patricia Rose
theo tên của bà nội và bà ngoại bé. Bố luôn cố để ý tên và tên đệm của các
bé sơ sinh cho tôi. Vì đó là điều đầu tiên tôi hỏi bố sau mỗi ca đỡ đẻ).

Kitty rất vui vẻ khi nó giàng ruy băng chiến thắng cho hai giải nhất và

một giải nhì, thế nên nó quên hỏi Josh ở đâu cho đến khi chúng tôi lên xe
trở về nhà. Con bé ngồi ghế sau, quấn khăn tắm quanh đầu và đội ruy băng
qua tai trong như khuyên tai vậy. Rướn lên ghế trước, con bé hỏi, "Này các
chị, nhưng tại sao anh Josh không đến buổi thi của em?"

Thấy Margot lúng túng, tôi trả lời thay. Có lẽ điều duy nhất tôi khá

hơn Margot là nói dối. "Anh Josh phải làm việc ở cửa hàng sách. Anh ấy đã
rất muốn đến tối nay." Margot nắm tay tôi cảm kích.

Trề môi ra, Kitty mếu máo, "Đây là lần thi cuối cùng. Anh ấy hứa sẽ

đến xem em bơi."

"Anh ấy cũng không biết trước là phải làm việc tối nay," tôi vỗ về con

bé. "Anh ấy không thời ca trực ở hiệu sách được bởi vì đồng nghiệp anh ấy
có việc gấp."

Kitty gật đầu một cách miễn cưỡng. Con bé hiểu thế nào là những ca

trực khẩn cấp.

"Hay chúng ta mua ít bánh custard đông lạnh đi," Margot đột nhiên

nói.

Kitty sung sướng, quên luôn Josh cùng với ca trực tưởng tượng kia.

"Yeah! Em muốn một chiếc ốc quế. Em có thể lấy một chiếc ốc quế với hai
viên bánh không? Em muốn loại bạc hà và lạc caramen giòn. À không, kem
hoa quả bảy màu và kem socola Double Fudge. Mà không, chờ em đã..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.