NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 18

Tôi quay người về phía Kitty. "Em không thể ăn hai viên kem với ốc

quế được," tôi bảo con bé. "Em chỉ có thể được ăn hai viên nhưng trong cốc
thôi, chúng không cùng với ốc quế."

"Có mà chị em ăn được. Tối nay em ăn được em đang đói lắm!"

"Được rồi nhưng em nhớ là ăn hết sạch đấy nhé!" Tôi ngoắc ngón tay

ra hiệu là điều kiện đã được đồng ý, khiến cho con bé đảo mắt và cười khúc
khích.. Tôi thì tôi gọi sô-cô-la có quả cherry với ốc quế có đường, món tôi
vẫn thường ăn.

Margot lái vào khu vực bán hàng drive-thru. Trong khi chờ đến lượt

tôi nói, "Em cá là ở Scotland không có custard đông lạnh.."

"Chắc là không có," Margot trả lời.

"Vậy là chị không được ăn thêm món này tới tận lễ tạ ơn," tôi nói.

Margot nhìn thẳng. "Giáng sinh," chị nói. "Lễ Tạ ơn quá ngắn để bay

ngần ấy quãng đường về đây, em hiểu không?"

"Thế thì lễ Tạ ơn sẽ rất tệ!" Kitty bĩu môi.

Tôi chẳng nói thêm gì. Chưa có lễ Tạ ơn nào mà chúng tôi vắng

Margot. Chị ấy lúc nào cũng làm gà quay, nấu súp lơ và làm kem hành. Tôi
thì làm bánh bí đỏ với hạt hồ đào, và cả khoai tây nghiền nữa. Kitty thì nếm
các món ăn và dọn bàn ăn. Tôi không biết cách quay gà. Cả bà nội và bà
ngoại tôi đều sẽ đến, và bà nội Nana yêu quý Margot nhất trong ba đứa. Bà
bảo Kitty làm cho bà mệt và tôi thì lúc nào cũng mơ mộng đâu đâu.

Tôi đột nhiên cảm thấy choáng váng, khó thở và thậm chí chẳng còn

thèm quan tâm đến bánh custard mà tôi muốn lúc trước. Không, tôi không
thể tưởng tượng một lễ Tạ ơn mà không có Margot. Tôi chẳng biết ngày
thứ hai tuần tới sẽ ra sao khi vắng chị. Tôi biết các chị em gái thường hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.