NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 226

Kitty chạy vào bếp giữa lúc đang có quảng cáo, gửi xung quanh liệu

còn mẫu bánh nào không. "Anh Peter không đến sao?" con bé hỏi. Tôi giả
vờ chăm chú học và không nghe thấy gì.

Khoảng 10 giờ tối thì cậu ta nhắn tin lại cho tôi, Xin lỗi vì có việc đột

xuất, tớ không đến được tối nay. Cậu ta không nói cậu ta đang ở đâu hay
đang làm gì, nhưng tôi nghĩ là tôi biết. Hôm nay vào giờ ăn trưa, cậu ta đã
mất tập trung, và liên tục nhắn tin điện thoại. Sau đó, tôi thấy Peter và
Genevieve gần khu tủ để đồ của nữ. Họ không trông thấy tôi, nhưng tôi
thấy họ. Họ chỉ nói chuyện, nhưng với Genevieve thì không bao giờ là
không có chuyện gì cả. Cô ta đặt tay lên cánh tay Peter, còn cậu ta thì gạt
tóc vướng trên mặt con bé. Tôi có thể là bạn gái giả vờ của Peter, nhưng
không có nghĩa là tôi không là gì của cậu ấy.

Tôi cố học nhưng thật khó tập trung khi tâm hồn tôi bị tổn thương. Tôi

nói với bản thân là chẳng qua hôm nay tôi đã mất công làm bánh và dọn
nhà thôi. Nhưng thật là bất lịch sự khi cậu ta không xuất hiện. Và đúng là,
câu chuyện của bọn tôi có ý nghĩa gì nữa nếu như cậu ta vẫn muốn quay lại
với Gen? Vậy thì tôi chẳng ở lại làm gì. Chuyện giữa tôi và Josh đã tốt hơn,
đúng hơn là đã bình thường trở lại. Vậy nên, nếu muốn thì tôi cũng có thể
chấm dứt mọi chuyện ở đây.

Sáng hôm sau, tôi ngủ dậy và vẫn cáu. Tôi gọi Josh để nhờ anh đưa đi

học. Trong một tích tắc, tôi nghĩ anh có thể sẽ không đồng ý; vì lâu lắm rồi
chúng tôi không đi cùng nhau. Nhưng anh đã đồng ý, không vấn đề gì cả.

Để xem cậu ta sẽ ra sao khi qua đây đón tôi và tôi không có ở nhà.

Đi được nửa đường thì tôi bắt đầu lo lắng. Có thể Peter đã có lý do nào

đó để không sang tối hôm qua. Hoặc cậu ta cũng không ở chỗ Genevieve, à
tôi hành động sai vì quá giận cậu ta.

Josh nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ. "Có chuyện gì vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.