NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 47

Tôi làm xong trang có đĩa nhạc cả một ban nhạc nữ hãng Motown.

Xung quanh tôi có đủ các loại dụng cụ. Cái dập lỗ hình trái tim, giấy dán,
cắt trang giấy, tranh ảnh cắt từ tập chí, súng bắn keo, dụng cụ cắt băng dính
và một loạt các thể loại băng dính trang trí màu sắc của Nhật. Đồ lưu niệm
thì có áp phích vở nhạc kịch Wicked chúng tôi xem ở New York, các thể
loại hóa đơn và ảnh kỷ niệm. Ruy băng, cúc, hình dán stickers, toòng teng
trang trí. Một quyển cắt dán đẹp còn phải có cả chữ viết nữa. Nên nó sẽ
dày, mập ú và không thể nào đóng kín được.

Tôi đang trang trí cho Josh-và-Margot. Tôi chẳng quan tâm chị sẽ nói

gì. Họ thế nào cũng quay lại với nhau, tôi biết thế. Nhưng thậm chí là nếu
không như thế, thì chị Margot cũng không thể xóa anh Josh ra khỏi bộ nhớ
ngay lập tức. Anh ấy là một phần kỷ niệm trong những năm cấp Ba của chị.
Và nghĩa là, của cuộc đời chị. Điều duy nhất mà tôi chắc chắn khi trang trí
trang này là tôi sẽ dùng băng dính hình trái tim, mặc dù có thể dùng băng
dính thường. Thực ra khi tôi thử dùng băng dính thường thì màu sắc của
trang không được đẹp.

Nên tôi quyết định sẽ dùng băng dính có hình trái tim.Đung đưa trong

tiếng nhạc, theo khung có hình trái tim sẵn, tôi cắt một bức hình của anh
chị hồi đi xem biểu diễn ca nhạc. Margot, nhất định sẽ thích bức ảnh này.

Tôi đang cẩn thận dán cánh hoa hồng khô lấy từ một bông hoa cài áo

cũ của Margot thì bố gõ nhẹ cửa. "Tối nay con làm gì?" bố hỏi tôi.

"Cái này," tôi thấy và dán thêm một cánh hoa nữa. "Nếu con chăm chỉ

thì có thể quyển sách sẽ được hoàn thành vào đợt Giáng sinh bố ạ."

"Ừ." Bố không chuyển động. Thực ra thì bố cứ đi lại trước cửa và theo

dõi tôi làm. "Này con, một lúc nữa bố sẽ đi xem phim tài liệu của Ken
Burns, con muốn đi cùng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.