NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 122

Lúc này dù bụi bẩn đã trôi ra rồi, tôi vẫn hăng hái chớp mắt thêm một
cái nửa. Sau khi đã xác định mình không trông lầm, tôi quày quả leo
lên bờ, ngoắt Biền:

- Lên đây! Có chuyện quan trọng!

Khi Biền mò lên tới nơi, tôi hí hửng "báo cáo thành tích" với nó. Biền
cười tí toét:

- Hay lắm, để tao xuống kiểm tra coi!

- Khỏi! - Tôi níu tay Biền - Tao đã trông kỹ rồi!

Tôi cản Biền vì không muốn nó nhìn chằm chằm vào chân cẳng của
người yêu tôi. Đầu gối của Quỳnh Dao, nó muốn "kiểm tra" thì cứ tha
hồ.

Không ngờ tôi tính già lại hóa non. Tôi quên dự liệu rằng trước khi
phân biệt được cô gái ngồi trước mặt là ai thì cả tôi lẫn Biền đều phải
chú mục vào cái vị trí đặt biệt đó, hệt như muốn phân biệt ti-vi JVC và
ti-vi National người ta phải nhìn vào nhãn hiệu vậy.

Nhưng dù sao thì cũng nhờ phương pháp đó mà tôi với Biền đã tránh
được biết bao nhầm lẫn tai hại. Và hai đứa tôi cứ đinh ninh cái kỹ
thuật độc môn đó sẽ mãi mãi nằm trong vòng bí mật cho đến ngày
hai chị em Quỳnh Như theo chúng tôi ai về nhà nấy. Lúc đó thì khỏi
phải mất thì giờ phân biệt lôi thôi. Ai ngờ mọi chuyện đang suông sẻ
bỗng đâm ra đổ bể.

Đầu đuôi là tại thằng Biền. Hôm đó nó phát rồ hay sao mà lại "kiểm
tra" đầu gối của Quỳnh Như một cách quá đáng. Nó nhìn chòng chọc
đến mức Quỳnh Như bất giác cảm thấy nhột nhạt và khi ngước mặt
lên Quỳnh Như bắt gặp ngay ánh mắt hau háu của nó. Sau đó,
Quỳnh Như ngập ngừng thủ thỉ với tôi:

- Anh Biền ảnh sao sao ấy!

- Sao sao ấy là sao ?

Quỳnh Như đỏ mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.