NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 87

- Người ta viết rõ ràng đây này ! Mày đọc đi !

Tôi chúi mũi vào ngón tay Biền chỉ. Và sau khi lướt mắt qua những
dòng chữ chi chít và đầy vẽ bác học kia, tôi mới hay rằng niềm vui và
nỗi buồn của một con người hóa ra có liên quan mật thiết với những
thứ mà người đó tọng vào mồm. Tác giả bài báo bảo rằng cái chất
serotonin quỷ quái gì đó là một kích thích tố giúp con người ta vui vẻ,
hoạt bát. Và vì chất đó thường nấp trong quả chuối nên ai khoái xơi
chuối, bất kể là chuối già, chuối cau hay chuối sứ, chuối xiêm, đều
chẳng biết phiền muộn sầu não là gì, suốt ngày tung tăng ca hát mệt
nghỉ. Ngược lại, ai khoái ăn thịt, nhất là "kết mô-đen" với mỡ động
vật, sẽ dễ trầm uất, ưu sầu, hệ thống tim mạch hoạt động chẳng ra
cái cóc gì !

Thấy mắt tôi cứ dán chặt vào trang sách, có vẻ đang say sưa nghiên
cứu, Biền đắc ý hỏi:

- Bây giờ thì mày tin chưa ?

- Tin.

Tôi nói tin là tin Biền không dóc tổ. Quả là có bài báo như nó nói. Chứ
với những điều người ta viết trong đó, lòng tôi vẫn còn bán tín bán
nghi. Tôi nhà nghèo, ít được ăn thịt nên không rõ các món thịt hầm
thịt quay mà mỗi khi nghĩ tới tôi thèm nhỏ dãi kia có thật khi chui vào
bao tử nó sẽ khiến con người ta sầu muộn hay không. Không hiểu
sao tôi vẫn đinh ninh chính những người không có tiền mua thịt ăn
mới là những người sầu muộn hơn nhiều.

Tôi nghĩ trong bụng như vậy nhưng không tiện nói ra. Thằng Biền lúc
nào cũng lăm le át giọng tôi. Hiện nay nó lại đang có "tài liệu chứng
từ" trong tay, tôi mà hó hé, nó chặn ngang họng liền.

Đang phân vân, sực nhớ đến "chủ đề" chính, tôi vụt hỏi:

- Nhưng bài báo này thì ăn nhập gì đến chuyện Quỳnh Như ?

- Sao lại không ăn nhập ? - Biền nhếch mép - Chính nhờ xem bài báo
này, tao mới hiểu do đâu Quỳnh Như đối xử với tụi mình như những
ngày qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.